Đi một chuyến đến đến tòa nhà Cửu Thành … sau đóthắng được một cái Dược phẩm Cửu Thành?
Hồi lâu.
Tống Thu hai mắt như sắp lồi ra ngoài, khẽ nói: “Đấy chính là cái mà anh rể nói … đổ một chút mồ hôi sao?”
Tống Thucó chút không thể tưởng tượng được, rốt cuộc Sở Trần tại tòa nhà Cửu Thảnh đã xảy ra chuyện gì mà lại có thể đoạt đưực Công ty Dược phẩm Cửu Thành, trở về với chỉ một chút mồ hôi.
Đại sảnh im lặng một lúc.
Tống Thunhịn không được nhìn Tống Nhan, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc.
“Chị ba, anh rể của em đã làm những gì tại tòa nhà Cửu Thành?”
Hạ Ngôn Hoan nhìn cũng khó hiểu, có chút khó tin, nói, “Dưới cờ Liên Minh Tông Sư Cửu Thành có không ít thương hiệu công ty, trong đó có Công ty Dược phẩm Cửu Thành, chuyện trị sản xuất các loại thuốc đặc biệt để trị thương, hoạt động kinh doanh ở tỉnh Quảng Đông rắt suôn sẻ, thậm chí thị trường Thiền Thành cũng có thể chen vào. Dược phẩm Cửu Thành mặc dù không phải là sản nghiệp trụ cột của Liên Minh Tông Sư Cửu Thành, nhưng phân lượng của nó không hề nhỏ, bọn họ sao có thể từ bỏ Dược phầmCửu Thành để nhường người khác?”
“Bởi vì một trong những vị minh chủ của Liên Minh Tông Sư Cửu Thành đã đánh cược với Sở Trần.”
Tống Nhan nói, “Kết quả, Sở Trần đã thắng.”
Đôi mắt của Tống Thu mở to đến tròn vo, “Minh chủ? Là vị minh chủ nào?”
“Hình như tên là … Hoàng Phủ Hòa Ngọc.”
“Sở Trần đã đánh bại Hoàng Phủ Hòa Ngọc?”
Hạ Ngôn Hoan cũng sửng sốt, nểu như không phải câu nói này xuất phát từ miệng của Tống Nhan, đồi lại là Hạ Bắc, Hạ Ngôn Hoan khẳng định cảm thấy Hạ Bắc đang điên.
Thể lực của gia tộc Hoàng Phủ ở Dương Thảnh ngay cả Hạ Gia cũng không thể so sánh, Hoàng Phủ Hòa Ngọc nhiều năm trước đã là tông sư đỉnh phong, Hạ Ngôn Hoan đương nhiên cũng đã từng được nghe nói qua.
Đến giờ, Hạ Ngôn Hoan có lẽ đã vưựt qua cấp bậc tông sư.
Một cường giả như vậy lại