“Quấy rầy thì ngược lại không có, nếu như
Hoàng Phủ minh chủ thích, có thề ở thêm vài ngày.”
Sở Trằnmỉm cười lễ phép đáp lại một tiếng.
Hai mắt Hoàng Phủ Hòa Ngọc sáng lên, “Vậy thì tôi sẽ ở lại vài ngày nữa.”
Sở Trần:? ? ?
Đường đường là Hoàng Phủ minh chủ, sao mặt lại dày như vậy.
Tống Thiên Dương và những người khác cũng choáng váng.
Hoàng Phủ minh chủmuốn ở lại trong Tống Gia?
“Khụ khụ.”
Sở Trầncũng không biết nên nói cái gì,
“Vậy mấy ngày này hãy dể Tiểu Thu dưa Hoàng Phủ minh chủ đi tham quan cảnh đẹp của Thiền Thành.”
Hai người ngồi xuống hàn huyên một hồi, Sở Trần liền biết về ý định của Hoàng Phủ
Hòa Ngọc khi tới đây, hắn tuyệt không đề cập đến Cửu Hưởng Quyền.
Cuối cùng, Hoàng Phủ Hòa Ngọc không kìm nén được, mắt lom dom nhìn Sả Trần, “Sở sư phụ, ngài có thể nhận tôi làm đệ tử không?”
Sở Trần, Trong đầu hắn chợt hiện lên một vài từ … Hoàng Phủ hèn mọn, trực tiếp bái sư?
Tống Thiên Dương và những người khác lập tức sững sờ.
Hoàng Phủ minh chủ đi từ Dương Thành đến Thiền Thành, chỉ vì muốn học quyền từ Sở Trần?
Phải biết,Hoàng Phủ Hòa Ngọc là một trong những tông sư đỉnh tiêm ở Dương Thành, lấy thân phận của ông ta, vậy mà không ngần ngại hạ tháp tư thế của mình như vậy.
Có thể thấy, quyền của Sở Trần có một sức hút chí mạng đối với Hoàng Phủ Hòa Ngọc.
Tống Thu ánh mắt càng thêm sùng bái nhìn Sở Trần.
Ngay cả Hoàng Phủ minh chủ cũng phải tôn xưng anh rể của minh một tiếng “Sở sư phụ”, mình lại mỗi ngày đều được anh rể chỉ điểm, điều này khiến cậu rất hạnh phúc.
Sở Trần không tránh khỏi ánh mắt nhìn chằm chằm của Hoàng Phủ Hòa Ngọc, bất lực thở dài một cái, “Tôi thực sự không đủ tư cách để thu đồ đệ … Tuy