Sở Trần đáp ứng.
Tống Nhan nghe ra mấy phần qua loa, tò mò nhìn Sở Trần,
“Anh rốt cuộc từ đâu tới?”
“Sở Trần, Kinh Thành Sở Gia.”
Sở Trần nghiêm túc trả lời.
Tống Nhantrợn mắt nhìn Sở Trần.
Câu trả lời này không phải là lần đầu tiên Sở Trần nói ra, bản thânTống Nhan cũng chú ý tới, cũng đã đi hỏi thăm, nhưng ở Kinh Thành, không có danh môn vọng tộc nào họ Sở cả, thậm chí các gia tộc công ty trong giới kinh doanh có thực lực tương đối ở Kinh Thành,Tống Nhan cũng chú ý, mặc dù có người họ Sở, nhưng sau khi phân tích, không ai liên quan đến Sở Trần.
Tống Thu gọi điện thoại tới, đội của Cố Sơn đã thu đội tan tầm.
“Một giờ.”
Sờ Trần liếc mắt nhìn thời gian.
“Anh nghĩ thế nào?”
Tống Nhan hỏi.
“Tiểu Thu đã biết đáp án.”
Sở Trần cười nói, “Hắn trốn trong bóng tối quan sát, tuy rằng cố Sơn sau một giờ mới thu đội, nhưng những lần kiểm tra sau đó hien nhiên là buông lỏng, trên cơ bản chỉ làm bộ dáng mà thôi.”
“Nếu bọn họ phát hiện ra thẻ căn cước của anh là giả …” Tống Nhan lo lắng, “Bọn họ sẽ đối phó với anh như thế nào.”
“Từ Dược Phẩm Bắc Trần đến Cửu Thành, đều lấy tên của anh.”
Sở Trần nhìn Tống Nhan nói,
“Nói thật tấm thẻ căn cước này liền việc thuê phong trong ghi chép đều không có, ta cũng không nghĩ ra bọn họ có thề dùng để làm gì được.
Đương nhiên bọn họ có the tiết lộ nó và nói răng anh đã cố tình giả mạo thẻ căn cước, nhưng với mức xử