“Sở thiếu.” Lý Chấn nhận điện thoại rất nhanh.
‘Tôi muốn biết một chuyện.” Sở Trần trầm giọng nói: “Phòng thí nghiệm của Vu Thần Môn chủ cần nhiều người như vậy.
Những người này, đều là từ đâu mang đen?”
Nghiên cứu Thi cổ cần rất nhiều người sống.
Nếu một nơi xuất hiện dân số quy mô lớn mất tích, nhất định sẽ dẫn tới khủng hoảng, phía chính phủ truy ra, đối với Vu Thần Môn mà nói, thì tăng thêm nguy’cơ bị phát hiện.
Trong lòng Sở Trần một mực suy nghĩ, Vu Thần Môn, Ninh gia,
Vĩnh Dạ, Trương gia, thậm chí Giang gia, giữa mấy người này đến tột cùng tồn tại quan hệ gì.
Hiện giờ thân phận Vu Thần Môn chù thật sự là Ninh Quân Hà, quan hệ giữa Vu Thần Môn cùng Ninh đã được gắn kết.
Nhưng chuyện của Dương Tiểu Cần, Vĩnh Dạ và Trương gia cũng xen váo.
Khi Ninh Tử Mặc nhắc tới năng lực vận chuyển hàng hải của Trương gia, Sở Trần lập tức nghĩ đến việc vận chuyển vật phẩm thí nghiệm.
Nếu như giữa Trương gia và Ninh gia là mua bán vật thí nghiệm, như vậy, liên kết giữa bọn họ cũng liền hợp lý.
Hiện tại, chỉ chờ Lý Chấn trả lời.
Lý Chấn trầm ngâm một lát, trầm giọng nói: “Vu Thần Môn chủ sẽ phát tán đệ tử trong môn, đi tởi các nơi, mục tiêu đầu tiên chính là người vô gia cư, dù sao, người vô gia cư mất tích không khiến người ta quan tâm.
về sau, vật thí nghiệm cần càng ngày càng nhiều, Vu Thần Môn chủ không ngừng thúc giục, có đệ tử trong môn tìm đưực môn đạo, ờ trong tay bọn buôn người mua trè nhỏ…” Thanh âm Lý Chấn run rẩy.
Những chuyện này, hiển nhiên là chuyện cũ lý Chấn không muốn nhắc tới nhất.
Lúc trước hắn thân lả người phát ngôn của Vu Thần Môn chủ, những chuyện nây, nhất định là hắn tự tay đi xử lý.
“Nhưng, mua bán như vậy không ồn định, nguy hiểm lóm, cuối cùng còn có đệ tử của môn chủ bị cảnh sát theo dõi.” Lý Chấn trầm giọng nói: “Lại về sau, Vu Thần Môn chủ đột nhiên nói với tôi, vật thí nghiệm hắn đã tìm được nhà cung cấp ổn định, mỗi một đoạn thời gian, tôi trực tiếp dẫn người đi nhận hàng là được, nói đến kỳ quái, sau đó vật phẩm thí nghiệm, có không ít người vẫn là người nước ngoài.”