tâm tình Tiêu Phong vô cùng khó chịu, thật vất và mới có được một lần hành động đột kích, kết quả lại bị người ta đùa giỡn xoay quanh, nhất định sẽ không có công mà trờ về.
“Cậu có tin tôi không?” Giang Ánh Đào nói.
Tiếu Phong sửng sốt một chút, nhìn Giang Ánh Đào, thần sắc khó hiểu.
“Bến tàu Thiên Bằng.” Giang Ánh Đào nói bốn chữ: “Nếu như tin tưởng tôi, mời tồ đột kích, lập tức xuất phát.”
Nghe vậy, Tiếu Phong không khỏi nhíu mày một chút: “Tôi không nhận được mệnh lệnh này…”
“Đây là tin tức tôi vừa nhận được,
tạm thời sẽ không có mệnh lệnh của cấp trên.” Giang Ảnh Đào quyết đoán bình tĩnh nỏi: “Hành động không thể chậm trễ, nếu như thất bại, cấp trên trách tội xuống, Giang Ánh Đào tôi một lực thừa nhận.”
Giang Ánh Đào lấy ra giấy tờ tùy thân của mình: “Tổ trưởng tổ 9 của cục diều tra, Giang Ánh Đào.”
Tiếu Phong trầm ngâm một hồi, ngẩng đầu lên, sảng khoái cười: “Nể mặt đều là tổ 9, tôi tin cô.”
Tổ đột kích xuất phát!
“Tĩnh Nhi, thông báo cho nhân viên kỹ thuật, một lần nữa phong tỏa tin tức của bến tàu Thiên Nghiệp, đồng thời để cho cảnh sát bên ngoài thay thế tổ đột kích, phong tòa bến tàu Thiên Nghiệp.”
Giang Anh Đào mạnh mẽ vang dội, nhanh chóng đi tởi trước mặt Trương Thành cùng Dương Khiêm, không chút do dự, trực tiếp vung tay lên: “Bắt lấy, mang đi.
Vài tên cảnh sát đi lên, bắt Trương Thành vả Dương Khiêm.
“Tìm một nhà kho, bảo vệ họ và không cho phép bất cứ ai ra vào.” Giang Ánh Đào phân phó.
Trương Thành cùng Dương Khiêm đồng thời bối rối: “Các người làm gì?”
“Tôi phải khiếu nại các người!”
“Buông tôi ra, các người đây là xem mạng người như cỏ rác.”
Trưo(ng Thành cùng Dương Khiêm bị nhốt vào trong