Chỉ chờ lính đánh thuê Hắc Liêm đến xác minh.
Khách sạn Hoàng Đình.
Trong phòng làm việc của Diệp Thiếu Hoàng.
Vinh Đông ngồi trên sô pha, trong phòng làm việc rất yên tĩnh, Diệp Thiếu Hoàng tuy rằng cũng nhìn như yên ồn ngồi, nhưng ảnh mắt thỉnh thoảng nhìn Monia ngồi ở một bên nhắm mắt dưỡng thần, dù sao chuyện sắp xảy ra tối nay cũng chấn động cả Thiền Thành, thậm chí cả Trung Quốc.
Trong lãnh thổ Trung Quốc, các vụ nổ súng là cực kỳ nhạy cảm.
Đương nhiên, Diệp Thiếu Hoàng càng để ý chính là lính đánh thuê Hắc Liêm có thể thành công hay không.
Vừa qua rạng ráng, Diệp Thiếu Hoàng rốt cục không kiềm chế
được lòng tò mò của mình, đứng lên, đi về phía người phụ trách Hẳc Liêm Monia, trầm giọng hỏi: “Các người chuẩn bị khi nào hành động? Một trong những thuộc hả của các người bây giờ trong tay trong tay cảnh sát, tôi lo lắng…”
“Anh không cần phải lo lắng về bất cứ điều gì, chờ đợi tin tốt cùa chúng tỏi.” Monia cười tủm tỉm nói: “Trung Quốc các người không phải có một câu cổ xưa, Diêm Vương muốn người ta canh ba chết, sẽ không giữ người đến canh năm, đối với Hắc Liêm chúng tôi mà nói, những lời này áp dụng giống vậy.”
“Diệp đại ca chỉ là khẩn cấp muốn nghe tin cẩu tặc Sở Trần kia bị giết.” Vinh Đông cười mờ miệng nói: “Dù sao sâm banh tôi đã chuẩn bị xong, tắt cả đều chờ
hành động của các người.”
Monia nhìn thoáng qua thời gian, khuôn mặt bật cười: “Cũng sắp bắt đầu hành động rồi, anh yên tâm, trước khi hành động chúng tôi sẽ quan sát tình huống xung quanh, nếu có cảnh sát bố trí phòng thủ trước, chúng tôi sẽ hủy bỏ hành động, sau đó lại tùy thời mà động.”
Diệp Thiếu Hoàng gật gật đằu, không kiềm chế được sự kích động trong lòng.
Từ khi tiệc sinh nhật lần thứ 23 của Tống Nhan bắt đầu, hắn dường như lâm vào ngày bị Sờ Trần chi phối.
Trogn giới kinh doanh ở Thiền Thành đã từng hăng hái như thế nào, phảng phất trong một đêm trực tiếp bịt tầng tầng lớp, không
còn biện pháp đổi màu phát sáng.
Diệp Thiếu Hoàng tìm mọi cách muốn giẫm Sở Trần dưới chân, nhưng cuối cùng đều thất bại.
Vậy thi…
Chỉ có một con đường cuối cùng, hơn nữa vĩnh viễn dứt điểm hậu hoạn, đó chính là làm cho Sở Trần vĩnh viễn biến mất trên thế giới này.
“Sở Trần, đều là ngươi bức ta a.” Diệp Thiếu Hoàng nặng nề phun ra một ngụm trọc khí, ánh mắt hiện lên vẻ lạnh lùng dữ tợn.
Vinh Đông nhìn Diệp Thiếu Hoàng, nội tâm cười lạnh.
Từ không lâu trước đó, Vinh Đông cũng đã nhận được tin tức
của Sở Trần, tất cả đã chuẩn bị xong, chỉ chờ hành động cùa lính đánh thuê Hắc Liêm.
“Tôi đợi ngày này, cũng đợi lâi lắm rồi.” Vinh Đông tình cảm dạt dào, hắn càng ngày càng hường thụ vai diễn hiện tại của mình.
Đúng 1 giờ sáng.
Điện thoại di động của Monia reo.
Monia nhìn thoáng qua, mỉm cười: “Ba phút sau, bắt đầu hành động, thời gian hành động là 5 phút, nói cách khác, trong vòng 10 phút, có thể nghênh