Cuộc chiến giữa sư tử ngày càng khốc liệt.
Trên khán đài, Hạ Bắc tự nhủ: “Tôi có một ý tưởng táo bạo, cuối cùng Trần ca giành quán quân.”
Người bên cạnh phốc phốc cười ra tiếng.
“Không phải tôi xem thường Sở
Trần, chĩ là Sư Vương tranh bá lần này cường giả quá nhiều, Sở Trần rất khó có thể nằm trong số những ứng cử viên vô địch.”
“Đừng nói tranh quán quân, Sở Trần hiện tại không phài còn bị người ta đuồi theo đánh sao? A… lại nói tiếp, tôi thiếu chút nữa đã quên, sư tử Hoàng gia kia sao còn chưa có đuổi kịp Sở Trần, Sở Trần cũng quá có thể chạy đi.”
Người đàn ông nho nhã bên cạnh Cung Thường Hồng ánh mắt thủy chung rơi vào trên người Sờ Trần, một lát sau, mĩm cười: “Sò Trần tên này, xem ra đã sớm đoán trước được cục diện này, trước trận đấu làm không ít chuẩn bị a, một bên tránh né quá trình truy đuổi, thi triền thủ đoạn Kỳ Môn, thậm chí ngay cả võ đạo Tông Sư cũng nhất thời không làm gì được hắn.”
“Tuổi còn trẻ đã có thực lực thiên phú như vậy, cũng không biết là Kỳ Môn đại phải nào cỏ thề bồi dưỡng ra đệ tử xuất sẳc như vậy.” Cung Thường Hồng đối vởi giới thế lực võ giả cũng có chút hiểu biết, đột nhiên theo bản năng thốt ra: “Không phải là Cửu Huyền Môn chứ?”
Thần sắc người đàn ông nho nhã ngần ra, phàng phất thoáng cái nghĩ tới cái gì đó, con ngươi lần nữa tập trung vào Sỡ Trần.
“Sờ…Trần.”
Người đàn ông nho nhã đột nhiên đứng lên.
“Sở đội trường, làm sao vậy?” Cung Thường Hồng hoảng sợ, hắn biết thân phận của người đàn ông nho nhã ngồi bên cạnh mình, đến từ một bộ phận đặc
biệt trong chiến cục đặc chiến Trung Quốc, nghe nối bộ phận này tập hợp tỉnh anh của cả cục đặc chiến, mỗi một thành viên cục đặc chiến nằm mơ cũng muốn tiến vào bộ phận đặc biệt này, mà vị trước mắt này, chính là đội trường của một trồng những đội trưởng của bộ phận đặc biệt kia.
Sở Khai Bình.
Sở Khai Bình cũng ý thức được mình thất thố, một lần nữa ngồi xuống, ánh mắt lần nữa rơi vào trên người Sờ Trần, đồng thời lắc đầu, đáp lại Cung Thường Hòng: “Không có gì, trong lúc bất chợt nhớ tới một số chuyện.”
Cung Thường Hồng cũng không suy nghĩ nhiều, tiếp tục nhìn chiến đấu trên lôi đài.
Sở Khai Bình con ngươi nhìn chăm chú vào Sở Trần, trong đầu xẹt qua tư liệu về Sở Trần.
Sở Trần, con rể ở rể Tống gia, Nam Quyền Chi Sư…
Dần