Bóng đêm bao phủ cả một dãy nhà, ánh trăng đơn bạc trở thành nguồn sáng suy nhất soi rọi con đường tối tăm.
Một ngôi miếu hoang trơ trội tọa lạc giữa chốn không người giờ đây toát lên dư vị sự sống.
Ngọn lửa bập bùng lác đác nảy nở những chùm hoa nhỏ tan biến trong hư không, mấy bóng đen chụm đầu chụm cổ chẳng biết nghiên cứu giống gì.
Không ngờ nha, tài học nhà ngươi quả thật khiến người khác ngưỡng mộ cay mắt.
Ta thấy ghét cay mắt mới đúng.
Mấy chục con mắt lập tức đâm xuyên qua da thịt tên vừa mới nói, ngụ ý hiện rõ không cần nói ra bằng lời Ngươi ghen ghét thì giữ trong lòng đi.
Một thanh âm non nớt cất lên phá vỡ tàn cục hít thở không thông.
Các vị quá khen, kinh nghiệm mới là thứ đáng nhắc tới.
Như các vị đây, lời nói thốt ra liền thuyết phục lòng người, dễ dàng có được trái tim người khác.
Còn đệ, một tí bản lĩnh chỉ là giọt nước giữa biển cả, cùng lắm chẳng tồn tại bao lâu.
Nhờ có ưu điểm về ngoại hình trẻ con mới được người khác thương hại, may mà không chết đói giữa chừng.
Lời nói y tuôn ra như phù sa chảy vào đồng cạn lặng lẽ thấm sâu vào ruột gan người nghe.
Đến các ẩn sĩ trên nóc nhà còn phải khen.
Ảnh Ngũ: Đứa nhỏ này nếu được bồi dưỡng mai sau sẽ trở thành mối nguy đối với quân sư các nước chư hầu.
Ảnh Thất làm động tác tay quẹt sang cổ chính mình.
Ảnh Tam nhếch miệng: Ngươi muốn làm phản?
Ảnh Thất lập tức phản bác: Nào có, ý ta là chúng ta..
Giọng nói hắn ngày một nhỏ: Thần không biết quỷ không hay, bắt tiểu hài tử về Thiết Doanh.
Ảnh Ngũ tỏ vẻ ghét bỏ: Ngươi nói đàng hoàng chết sao, còn làm động tác hiểu lầm, thần thần bí bí tưởng hay lắm.
Ảnh Thất bẻ khớp tay: Rồi mắc mớ gì đến ngươi.
Ảnh Tam liền xung phong ra trận ngăn lại hai con báo xù lông sắp sửa choảng nhau.
Quá khen, quá khen.
Ta thấy ngươi có tiềm năng phát triển.
Đúng vậy chỉ cần đi theo chúng ta, được chúng ta đào tạo, mai này ngươi nhất định rạng danh.
Các vị ẩn sĩ: ...!Mấy người này có quên bản thân là ăn mày không ta.
Đôi mắt Mộc Yến Đông bừng sáng: Thật ư? Ta cũng, cũng có thể sao?! Y kích động đến nỗi nói lắp.
Các vị ăn mày hất cằm hòa chung tiếng nói: Không gì không thể.
Mộc Yến Đông cười toe toét, mặt mũi đỏ bừng: Vậy trông vào các vị, nếu các vị không chê, xin thu nhận Mộc Yến.
Hán tử đầu đàn đỡ cái bái chân thành của đứa nhỏ: Ngươi đừng đa lễ qua mức, không phải lúc nãy chúng ta đã chấp nhận rồi sao.
Đúng vậy, hiện tại Mộc Yến là người của chúng ta.
Đụng đến Yến tiểu tử còn phải xem mặt bọn ta.
Đôi mắt hài tử đỏ hoe, cảm động có ưu thế càng lấn át lí trí, đậy là thật lòng.
Định diễn tí thôi, tâm y là dối mà người khác là thật, cảm thấy có chút dằn vặt bụng dạ bản thân nhưng không sao bây giờ vẫn còn kịp sửa đổi, y sẽ cố gắng hòa nhập với mọi người..
Cảm ơn mọi người đã chiếu cố.
Mấy vị huynh đệ ăn mày xấu hổ gãi đầu: Chuyện nhỏ thôi.
Đôi mắt hài tử long lanh phản chiếu ngọn lửa rực đỏ: Các vị muốn ăn món gì, ta đãi mọi người một bữa.
Xem như mở tiệc nhập môn.
Bọn người ngạc nhiên, hán tử đầu đàn tên Chu Thống lên tiếng đầu tiên: Ngươi có tiền sao? Ở đây hơn chục người đãi hết sẽ tốn kém lắm.
Người ra oai phủ đầu hồi sáng với Mộc Yến Đông tiếp lời: Thôi, ngươi để dành phần mình đi.
Một bữa ăn bọn ta tự kiếm được.
Mộc Yến Đông xua tay: Sáng nay ta được một quý nhân cho một khoảng bạc lớn dư sức đãi mọi người.
Mọi người đừng khách sáo, cứ xem như là chút lòng thành của tiểu đệ.
- --
Trải qua một ngày khó nhằn, qua một cái nhìn phiến diện chưa thể đánh giá một người.
Một đêm trò chuyện tìm hiểu Mộc Yến Đông mới biết hội người ăn mày này không một ai lành lặn, ai cũng có một phần khiếm khuyết cơ thể, quá khứ từng trải qua không thua gì đời trước của y.
Có người câm thật, có người điếc, có người mù, có người thiếu mất tay chân, người đầu đàn Chu Thống không chỉ mù một mắt mà còn liệt tay.
Tuy vậy, đâu đó trong họ vẫn không ngừng nung nấu niềm lạc quan, sự nhiệt huyết của họ là một báu vật mà nhiều người cố gắng thế nào cũng không có được.
- --
Lá cây sao đen va vào nhau tạo nên khúc nhạc đánh sâu vào lòng người càng khiến tinh thần căng như dây đàn của Vưu Minh không phút nào thư giãn.
Trời chưa sáng hẳn, nền trời xanh đen đổ dọc sau cái thân hình nhỏ bé đi qua đi lại trước