Cả hai người hoàn toàn bị dục vọng chi phối, Nhan Khanh làm cho Lâm Dung ngả người ra sau, giữ vai ở trên mặt nước, hai tay chống phía sau trên ghế dựa, cái mông nâng lên, tiếp nhận hắn một làn sóng lại một làn sóng đâm xuyên.
Tính khí Lâm Dung ngẩng đầu ngẩng đến cao cao, giờ khắc này theo nhịp điệu ở bên trong nước vung qua vung lại, Nhan Khanh nhìn được cảm thấy đáng yêu, đầu xà từ ngực uốn lượn mà xuống, há miệng ra một ngụm mà hút vào tính khí bất lực kia.
"Ân a...!Nhan Khanh.....!Nhan....." Lâm Dung hậu huyệt bị nhét tràn đầy, tính khí lại bị nhét vào khoang miệng thanh xà, chỉ cảm thấy khắp toàn thân không nơi nào không sảng khoái, thân thể hoàn toàn thả lỏng, mặc cho Nhan Khanh thao lộng.
"Dung Dung bảo bối, ngươi thật mềm, thật chặt." Nhan Khanh yêu chết bộ dáng này của