Tần Ngôn ở trong phòng thu thập nửa ngày, mới miễn cưỡng đem chăn ga gối nệm bao xong, trong rương đồ vật đều dọn xong, còn chưa kịp uống ngụm nước, mở cửa phòng liền thấy Lâm Dung từ tủ lạnh cầm túi sủi cảo đông, đang định đi vào nhà bếp.
"Em ăn tối chính là cái này?"
"Đúng a, tôi không biết làm cơm mà, nên ăn chút sủi cảo tùy tiện đối phó một chút." Lâm Dung nhún nhún vai tùy ý nói.
"Vậy em lúc thường ăn cái gì?"
"Lúc thường ăn ở nhà ăn trường học a, có lúc cũng sẽ cùng bạn học xuống quán ăn", Lâm Dung suy nghĩ một chút nói bổ sung, "Hai ngày nay cuối tuần cho nên ở nhà ăn, ngày mai thứ hai, tôi liền đi học, tôi cũng sẽ ở bên ngoài ăn xong mới về nhà."
"Như vậy thật không có dinh dưỡng, "Tần Ngôn giành lại túi bánh sủi cảo nhét về tủ lạnh, quay người cầm chìa khóa liền mở cửa, đưa lưng về phía Lâm Dung nói một câu, "Anh ra đi mua một ít thức ăn, lập tức sẽ trở về, em đừng đun nước sủi cảo."
"Không cần..." Lâm Dung cũng không kịp nói lời từ chối, Tần Ngôn