Editor: Phù Dung Sương*Có một số đầu đề chương là mk tự đặt, mn đã đọc qua cv cx ko cần ý kiến nhé!!!Vân Thanh đã từng cùng hắn nói qua về thế giới của nàng, đó là một thời đại tự do, không có người sẽ để ý đến vấn đề thân phận hay tuổi tác.
Hai người độc thân yêu nhau, liền có thể quang minh chính đại ở bên nhau, nhưng khi nàng đến thời đại này, lại không giống như vậy.Vân Thanh cũng nghe thấy Tôn Bất Nhị nói, sắc mặt biến đổi lớn, nàng sợ nhất chính là có người lấy tuổi tác của nàng cùng Hoàng Dược Sư ra nói, không nghĩ đến quả nhiên có người như vậy.Đây là nút thắt trong lòng Hoàng Dược Sư vẫn chưa mở ra được!“Lão đạo cô, quả thực ngươi có bản lĩnh ăn nói bừa bãi không giống người thường a! Ta cùng với đại ca ở bên nhau, chúng ta lưỡng tình tương duyệt, cùng người khác có quan hệ gì đâu? Càng như thế nào nói một cái dâm tự?""Nghe nói, thời điểm ngươi tuổi trẻ cùng Mã Ngọc đạo trưởng cũng là phu thê, chẳng lẽ Mã Ngọc cũng thành dâm tặc? Này thiên hạ sở hữu phu thê đều thành gian phu dâm phụ? Hay là nói, ngươi vốn là xuất thân từ gia đình như vậy, mới có ý nghĩ như thế?”Tôn Bất Nhị sửng sốt, đợi đến khi phản ứng lại đây, tức giận đến cả người phát run, một câu lời nói hoàn chỉnh cũng nói không thành: “Ngươi…… Ngươi……”Vân Thanh đi đến bên người Hoàng Dược Sư, duỗi tay lôi kéo ống tay áo Hoàng Dược Sư, đối với Hoàng Dược Sư cười ngọt ngào, sau đó mới quay đầu nói:“Toàn Chân Giáo miệng lưỡi công phu thật là lợi hại, nguyên lai cũng là có lý do a.
Này phu thê đều có thể thành gian phu dâm phụ, thật là cách nói hiếm thấy, Tôn đạo trưởng cao kiến, đủ để kinh sợ giang hồ a.""Người xuất gia thanh tâm quả dục, chính là không giống nhau, không phải chúng ta như vậy phàm phu tục tử có thể lý giải.
Chỉ là không biết Tôn đạo trưởng, lúc trước cùng Mã Ngọc thành thân, mỗi ngày đều là gian phu dâm phụ, có phải hay không bị người ta đuổi giết a?”Thanh âm Vân Thanh không lớn, nhưng mỗi người ở đây đều nghe được rành mạch, ngữ điệu nàng âm dương quái khí, rõ ràng chính là cố tình xuyên tạc lời nói của Tôn Bất Nhị.Tôn Bất Nhị vốn đã bị thương, vừa mới lại bị Hoàng Dược Sư đánh phụ cốt châm, giờ phút này lại bị lời nói Vân Thanh sỉ nhục như thế này, tức khắc tức giận đến hai mắt trắng dã, thẳng tắp ngã về phía sau.“Sư muội……”Khâu Xử Cơ bốn người kinh hãi, ngay cả Hoàng Dược Sư cũng không ngờ lão đạo cô bị Vân Thanh nói mấy câu thế nhưng tức giận đến bất tỉnh, cánh tay co rụt lại rồi lại duỗi ra bắt lấy, đem cổ áo Tôn Bất Nhị nhấc lên, coi nàng ta như con gà