Editor: Phù Dung SươngHoàng Dược Sư cả kinh, trăm triệu không ngờ ngân châm thế nhưng hướng Vân Thanh bắn tới, vừa muốn đi cứu, lại nghe Vân Thanh hô: “Đại ca, không cần lo cho ta, ta không có việc gì.
Chàng mau đuổi theo Lý Mạc Sầu.”Hoàng Dược Sư nhìn nhìn nàng, xác định nàng không bị bắn trúng, mới an tâm xoay người đuổi theo, Vân Thanh cũng đi theo phía sau.Qua mấy lần công phu, Hoàng Dược Sư liền nhìn thấy phía trước Lý Mạc Sầu đang chạy vội.
Hắn bực mình nàng ta đem ngân châm đối phó Vân Thanh, xuống tay không chút lưu tình, Lạc Anh Thần Kiếm chưởng pháp vung ra, đầy trời chưởng ảnh hạ xuống.Lý Mạc Sầu sắc mặt đại biến, thân mình ngã xuống, từ trên núi lăn xuống dưới, đồng thời trong tay cũng không quên phóng ra một phen Ngân Châm.Ống tay áo Hoàng Dược Sư vung lên, Băng Phách Ngân Châm của Lý Mạc Sầu toàn bộ dừng ở bụi cỏ bên cạnh.
Lý Mạc Sầu chật vật đến cực điểm, liều mạng hướng dưới chân núi bỏ chạy: “Hoàng Lão Tà, ngươi chớ có khinh người quá đáng!”Hoàng Dược Sư cũng không để ý tới nàng ta, thủ pháp không hề ngừng lại, mười chiêu tả hữu, Lý Mạc Sầu đã bị nàng điểm trụ huyệt đạo, nằm liệt ngồi dưới đất, không thể động đậy.Vân Thanh cũng tới rồi đứng một bên, nhìn Hoàng Dược Sư nhẹ nhàng đi đến chính mình bên người, đối với nàng nói: “Thanh Nhi, người ta giao cho nàng.
Nàng cẩn thận một chút, nữ tử này rất tàn nhẫn độc ác.”Vân Thanh cười nhìn hắn, lại nhìn xem Lý Mạc Sầu, nói: “Đại ca yên tâm, trong lòng ta hiểu rõ.”Nói, đi đến bên người Lý Mạc Sầu: “Lý Mạc Sầu, ngươi một thân công phu đều từ Cổ Mộ ra tới, nhưng cuối cùng sư phụ lại vì ngươi mà chết, cũng coi như ngươi hại nàng lão nhân gia, Tôn bà bà đem ngươi nuôi lớn, ngươi lại đả thương tánh mạng nàng, từ hai điểm này mà nói, ta hôm nay quyết không thể tha ngươi.”“Sư muội, ta tuyệt đối không phải có tâm hại sư phụ, cũng không phải không có đau lòng Tôn bà bà, ngươi không thể bởi vì cái này, xuống tay đối với ta.”“Nhiều năm như vậy, thủ hạ của ngươi đả thương tánh mạng người vô tội còn thiếu sao? Ngươi muốn trả thù Lục Triển Nguyên, ngươi chỉ nên tìm hắn một người mà thôi, ngươi hà tất ở trên giang hồ giết chóc tứ phía?”Nói, nàng nhắc tay tới, không chút do dự, hướng đến đan điền Lý Mạc Sầu đánh qua.“Ngươi……” Lý Mạc Sầu hét thảm một tiếng, mặt như tro tàn, cả người giống như một đoàn bùn lầy giống nhau bò ngã xuống đất.“Vân Thanh, ngươi…… Ngươi trực tiếp giết ta đi.” Kẻ thù Lý Mạc Sầu trải rộng thiên hạ, nếu làm người ta biết nàng ta không có võ công, kết cục không nghĩ cũng biết sẽ có bao nhiêu thê thảm.Vân Thanh lại lắc đầu nói: “Ta không giết ngươi, người muốn mạng ngươi tuyệt đối không phải ít, nhưng không bao hàm ta.”Nói, duỗi tay giải huyệt đạo cho nàng ta, lúc này mới đi đến bên người Hoàng Dược Sư, nói: “Đại ca, chúng ta đi thôi.”Hoàng Dược Sư cũng không nhìn Lý Mạc Sầu, dắt tay nàng, hướng tới chân