Editor: Phù Dung SươngHoàng Dược Sư ngẩn ra, thực mau liền phản ứng lại, nói: “Cùng huyết thống thì thế nào? Nếu mà lời nói không hợp nhau, nửa câu cũng ngại nhiều, dù là bất kể người nào cũng giống nhau.
”Hoàng Dung ở bên cạnh nhìn đến rõ ràng, trong lòng sốt ruột, hai đầu gối mềm nhũn, liền muốn quỳ xuống.
Vân Thanh vội vàng đem nàng giữ chặt: “Quách phu nhân, không được.
Hiện giờ ngươi đang có thai trong người, không thể hành đại lễ.
”Hoàng Dung vẻ mặt sầu khổ, nàng từ trước đến nay cơ trí thông minh, nhưng đối với phụ thân, đều bó tay không biện pháp.
Hôm nay nhìn thấy Hoàng Dược Sư như cũ tức giận, hạ quyết tâm, mặc kệ như thế nào, phải khiến lửa giận của phụ thân dập tắt mới tốt.
Bởi vậy mới làm bộ muốn quỳ, mà Hoàng Dung cũng nhìn ra được Vân Thanh nhất định sẽ không để nàng quỳ xuống.
Vân Thanh đáy lòng thở dài, đối với Hoàng Dược Sư, từng câu từng chữ nói: “Dược Sư, chẳng lẽ chàng cũng muốn ta cầu chàng sao?”Nếu cha con bọn họ bởi vì nàng, trở mặt thành thù, thì sao nàng có thể an tâm cùng hắn cùng nhau tiêu dao giang hồ?Hoàng Dược Sư trầm ninh nửa ngày rốt cuộc mới thật dài thở ra một hơi.
Vân Thanh cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, biết hắn không còn kháng cự, cười ninh ninh đối với Hoàng Dung nói: “Quách phu nhân, ngươi kêu bọn họ đứng lên đi.
”Dù sao cũng ở ngoài cửa thành, quan binh bốn phía, bọn họ quỳ như vậy, xác thật là khó coi.
Trong lòng Hoàng Dung cảm kích, nhưng đang đứng ở nơi này cũng không tiện nói chuyện, liền kêu Quách Phù mấy người đứng lên, mọi người lúc này mới đi vào trong thành.
Hoàng Dược Sư cùng Vân Thanh tự nhiên cũng bị Quách Tĩnh thỉnh vào bên trong, đại lễ tiếp đón.
Vân Thanh ở trong đám người tìm một chút, lại không có thấy Dương Quá, nhịn không được hỏi:“Quách phu nhân, Quá nhi đâu? Như thế nào không có thấy hắn?”Không chỉ Dương Quá không thấy, tỷ muội Trình Anh cùng Lục Vô Song cũng không thấy.
Đám người Quách Tĩnh Hoàng Dung nghe được nàng hỏi Dương Quá, đều là xấu hổ, rồi lại không biết nên nói như thế nào.
Quách Phù càng là đem đầu cúi càng ngày càng thấp, cằm cũng sắp dán tới cổ rồi.
Vân Thanh nhìn phản ứng mấy người bọn họ, trong lòng cảm thấy không ổn, ngay cả Hoàng Dược Sư đứng một bên cũng phát giác không đúng:“Có cái gì không thể nói? Tiểu tử Dương Quá kia, đến tột cùng đi đâu, còn có tiểu sư muội của ngươi đâu?” Dương Quá dù sao cũng là đồ đệ duy nhất của Vân Thanh, Vân Thanh tự nhiên là nhớ mong.
Quách Tĩnh mặt trướng đến đỏ bừng, ấp úng nói không ra lời, Hoàng Dung cũng là xấu hổ: “Cha, Vân cô nương, chúng ta trước vào thành rồi nói sau.
”Bọn họ càng không nói, đáy lòng Vân Thanh bất an càng lớn, không khỏi gắt gao lôi kéo tay Hoàng Dược Sư, lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi.
Lần trước ở đại doanh Mông Cổ nhìn thấy Dương Quá, liền phát hiện sắc mặt hắn