Chân Lôi thoải mái ngọa nguậy một chút, càng tới gần càng thấy ấm áp hơn, mấy năm nay nàng chưa từng ngủ được an nhàn như vậy, dĩ nhiên cả đêm qua ngủ thẳng giấc cho đến tận trời sáng.
Chuyện đêm hôm trước, nàng không còn mơ đến Tiểu Kim Xà đáng sợ kia, thấy cảnh cha bị thiên lôi đánh chết. Nếu không thì trong phòng lại nghe giọng khàn khàn ồn ào của xà.
Không hề giống như bây giờ, ngủ no nê, không nhịn được liền phát ra tiếng than nhẹ, càng đến gần người bên cạnh thì càng cảm thấy thoải mái ấm áp vô cùng.
Cái giường mềm mại chuyển động này có liên quan gì sao? Sao nàng cảm thấy có một cảm giác tê dại chứ? Giống như có người đang gãi ngứa, vuốt ve chân nàng vậy? Hơn nữa còn từ đầu gối kéo thẳng tới bắp đùi của nàng, rồi đến chỗ vùng mẫn cảm thần bí của nàng.
“Ừ…..” Nhẹ nhàng khẽ ưm một tiếng, nàng ngây thơ tiến lại gần hơn nữa.
Cảm giác này nàng chưa từng trải qua, có chút tê ngứa, rồi có chút khoái cảm kỳ lạ, loại vuốt ve di chuyển này làm như có chứa ma lực, từng giọt từng giọt chảy vào trong cơ thể làm lay tỉnh cảm giác kích thích trong nàng.
“Ngươi rất thích như vậy sao.” Một thanh âm khàn khàn vang lên, Chân Lôi giật mình mở to mắt, chậm rãi ngửa đầu nhìn, bỗng chốc cả người nhảy lên ngồi dậy.
“A, Tái Lạc Tư….. Tái Lạc Tư?”
Trời ạ! Sao hắn lại ở chỗ này?
Hắn nằm ở trên giường của nàng, bên cạnh nàng, những đợt vuốt ve vừa rồi có phải là………
Nhanh chóng vén chăn bông lên, thấy bàn tay to đang giữ y ở vị trí đặt lên trên đùi trắng như tuyết của nàng! Cùng với nửa thân trên phần ở ngực bị phơi bày ra, còn nửa phần ở dưới áo ngủ dường như toàn bộ được mở toang, mặt nàng đỏ bừng, cứ nóng rần lên.
“Oa! Tái Lạc Tư, ngươi………”
Thẹn đến muốn chui xuống đất, thiếu chút nữa đã lăn xuống giường, nhanh chóng cài khuy áo ngủ trên người lại.
Xà Quân ngấn cười, ngồi ở trên giường, dù bận nhiều việc nhưng vẫn ung dung nhìn vẻ mặt hoảng hốt của nàng, “Ngươi quên rồi ư? Ngày hôm qua chính ngươi đã yêu cầu ta ngủ ở nơi này mà.”
“Ta cầu xin ngươi ngủ ở đây sao? Sao có thể chứ?” Không dám tin, nàng nhìn chằm chằm vào hắn.
Nghĩ lại thêm một lần nữa, dường như quả thật có chút ấn tượng, nhưng…….. Nhưng đó là do nàng…….. Nàng không tỉnh táo nên mới nói vậy chứ! Sao đầu óc hắn lại không rõ ràng, cứ tưởng là thật sao?
Toàn thân nàng nóng như món thịt kho tàu, xấu hổ đến nổi không biết nên làm gì cho đúng?
Không những nói lời ngon ngọt, còn dùng gương mặt tà tà, ý của Tái Lạc Tư chính là không chịu buông tha cho nàng, lạnh lùng cao giọng cười nói: “Nhớ rõ ngày hôm qua ngươi cũng nhiệt tình lắm? Vẫn cứ bắt ta ôm lấy ngươi, không chịu cho ta tránh ra, kết quả làm cho cánh tay của ta bây giờ cứ đau nhức mãi.”
Vẫy cánh tay ôm lấy nàng, làm cho nàng càng thêm xấu hổ, càng mắc cỡ chết đi được.
“Ngươi….. Ngươi cố ý.” Đúng! Nhất định là như vậy.
Nếu không phải vậy thì hắn sẽ không ngủ ở nơi này, còn có ý cười cợt nàng, trong thâm tâm của hắn đã có sẵn ý đồ xấu rồi.
“Ngươi hãy nói thật, ngươi có hay không……… Đã làm chuyện đó với ta chưa hả?” Đối với người không hề có kinh nghiệm như nàng mà nói, có hay không nàng cũng không phát giác ra được.
Bởi vì nàng không có kinh nghiệm, hay là do nàng quá ngu ngốc chăng?
Hu ….. Hu…….. Nếu quả thật là như vậy thì phải làm sao bây giờ?
“Có hay không, thì thế nào hả?” Hắn uể oải hỏi, vén chăn bông lên, thân hình chỉnh tề đi xuống giường.
Trừng mắt nhìn y phục của hắn một chút, nửa nút áo cũng không có mở ra, Chân Lôi yên tâm thở ra.
“Đừng