Edit: Tiểu Mun (Mun1911)
"Nghiệt tử! Nghiệt tử!" Lý lão gia tử tức giận đến mức nói với Lý lão bà: "Ngươi nghe thấy không? Đây là nhi tử tốt ngươi sinh cho ta?"
Sắc mặt Lý lão bà lập tức trầm xuống, nói với Lý Trường Phong: "Lão nhị, ngươi đây là nói cái gì? Tốt xấu gì chúng ta cũng là cha mẹ ngươi!"
"Cha, mẹ, các ngươi đừng trách lão nhị, việc này cũng là do ta, là ta kêu đệ ca nhi cùng lão nhị bọn họ trở về.
"
Lý lão đại vẫn luôn không nói gì đứng dậy nặng nề nói với phu phu Lý lão.
"Ngươi?" Lý lão gia tử nhìn Lý lão đại càng thêm tức giận, "Ta còn chưa nói ngươi đâu, ngươi nói xem, mọi thứ đều đang tốt đẹp, tại sao ngươi lại muốn nhắc tới chuyện phân gia? Ngươi chính là lão đại trong nhà này!"
"Chính là nói, lão đại, chuyện này ngươi xác thật làm không đúng, hơn nữa ngươi cũng không nói trước một tiếng cùng chúng ta đã kêu đệ ca nhi ngươi và lão nhị bọn họ trở về.
" Lý lão bà cũng có chút bất mãn, nhưng lời hắn nói cũng không nặng nề giống như Lý lão gia tử, du sao, Lý lão đại cũng là đứa con đầu tiên hắn sinh, cũng là người làm việc nhiều nhất trong những năm qua.
Nhưng hắn chính là không hiểu được tại sao một người thành thành thật thật, cần cù chăm chỉ làm việc trong nhà như Lý lão đại, sẽ đột nhiên nói muốn phân gia.
Tức phụ nhi Lý lão đại cúi đầu ngồi ở một bên, cũng không lên tiếng, Lý lão tam cùng Lý Vương thị càng không phát ra âm thanh gì.
"Còn không phải vì tức phụ Tam đệ có thai sao? Hài tử cũng dần dần lớn lên, phòng ở trong nhà cũng không đủ, cho nên ta nghĩ nếu không liền đem chúng ta phân ra đi thôi, hài tử nhà chúng ta nhiều, đi ra ngoài lại xây phòng ở cũng được.
" Lý lão đại từ trước đến nay ăn nói vụng về, lúc này nói lời này một chút cũng không đủ lý do thuyết phục, cho dù là Lý Vương thị mang thai, cái lý do này cũng không đủ để hắn nói chuyện phân gia!
Lý Vương thị có thai? Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn về phía Lý Vương thị ngồi ở bên cạnh Lý lão tam, Lý tiểu ca nhi cùng Vương Lỗi còn có Lý Trường Phong cũng nhìn theo, đột nhiên bị nhiều người nhìn như vậy, Lý Vương thị có chút không được tự nhiên.
"Nhìn cái gì mà nhìn, chưa thấy qua người mang thai sao?" Lý lão tam không vui, nghẹn nào nói.
"Lão tam, nói cái gì đó!" Lý lão bà quát lớn Lý lão tam một tiếng, đối với đứa nhỏ này, hắn vừa đau lòng lại vừa bất đắc dĩ.
Lý lão bà quay đầu, nói với con dâu cả nãy giờ vẫn im lặng: "Tức phụ lão đại, vẫn là ngươi nói đi, nhi tử của ta ta hiểu rõ, vô duyên vô cớ nói muốn phân gia như vậy, ta không tin.
"
Lý lão gia tử không lên tiếng, nhưng ánh mắt cũng đang nhìn tức phụ nhi Lý lão đại.
Lý lão đại vội vàng lắc đầu, "Không! Chuyện này không liên quan đến tức phụ nhi ta, đây là ta muốn nói, cũng là nhiều năm qua ta đều muốn nói.
"
"Được lắm, ngươi chính là nhi tử ta, ta còn không hiểu rõ ngươi sao, nhiều năm như vậy, ngươi cần cù chăm chỉ làm việc vì cái nhà này, ta đều xem ở trong mắt, ghi tạc trong lòng, trong bốn đứa mà ta sinh ra cũng chỉ có ngươi là thành thật nhất, nghe lời nhất.
"
Trong khi Lý lão bà nói chuyện còn không quên làm thấp đi một chút người nào đó không nghe lời, không thành thật.
"Mẹ.
.
"
Lý Lão Đại nghe Lý lão bà nói như vậy, thực sự ngây ngẩn cả người, lập tức cũng không biết nên nói cái gì mới tốt, tức phụ Lý lão đại rũ đầu, hai tay căng thẳng, trong mắt hiện lên thất vọng.
Mà Hứa Thanh ngồi ở bên cạnh tức phụ nhi Lý lão đại, vừa lúc nhìn thấy động tác hắn, trong lòng cũng thở dài một tiếng.
"Được rồi, đều bỏ đi thôi, chuyện này ta liền coi như chưa từng phát sinh qua, cũng coi như chưa từng nghe qua, về sau ta cũng không muốn lại nghe thấy, nếu các ngươi đều đã tới, liền cùng nhau ăn cơm trưa rồi hãy trở về đi!" Lý lão bà đứng lên một tiếng định ra kết quả.
"Không được, chúng ta không ăn, trong nhà còn nhiều việc phải làm, liền đi trước.
" Tự nhận là người không thành thật cũng không nghe Lý Trường Phong đứng lên nói, Hứa Thanh ôm Đoàn Đoàn cũng đứng lên.
"Trong nhà cũng chỉ có hai người ta và Trường Phong, đồng ruộng lại nhiều, cho nên công việc cũng là tương đối nhiều, ta còn trông chừng Đoàn Đoàn, phần lớn đều là Trường Phong một mình làm, cho nên, liền so với nhà người khác chậm hơn một chút.
" Cái gọi là vươn tay không đánh người mặt cười, Hứa Thanh cười nói với phu phu Lý lão, "Đoàn Đoàn, chúng ta phải đi, mau cáo biệt với gia gia, bà bà.
"
"Ai da, Đoàn Đoàn của ta, có nhớ bà bà không nha!" Lý lão bà hiếm lạ tiến lên tiếp nhận Đoàn Đoàn, trêu đùa vài tiếng, nói với Hứa Thanh: "Nếu trong nhà còn nhiều việc phải làm, Trường Phong một người lại lo liệu không hết quá nhiều việc, vậy dứt khoát để hài tử này ở lại đây, ta giúp ngươi chăm sóc, như vậy các ngươi làm việc cũng nhanh hơn chút.
"
Cái gì gọi là tự bê đá đập chân mình? Hứa Thanh lúc này xem như thật sự cảm nhận được.
Cậu còn chưa kịp nói gì, Lý Trường Phong liền đoạt lấy Đoàn Đoàn từ trong lòng Lý lão bà ôm đi.
"Không cần phiền tới mẹ, ta lớn như vậy còn không thành thật không nghe lời, nếu Đoàn Đoàn nhỏ như vậy đã đi theo ngươi, về sau trưởng thành còn không phải là một người không thành thật không nghe lời sao? Đến lúc đó, hai chúng ta sẽ hối hận đến đứt ruột.
"
Hứa Thanh nghe Lý Trường Phong nói, khóe miệng không tự chủ được run rẩy, cũng không biết đáp lời như thế nào, đành phải tiếp tục duy trì mỉm cười.
"Ngươi nói gì vậy hả! Đứng lại! Ngươi đứng lại đó cho ta!" Lý lão bà tức giận chỉ vào mặt Lý Trường Phong gào thét.
Về phần Lý Trường Phong, ôm Đoàn Đoàn rồi lôi kéo Hứa Thanh đi, cũng không quay đầu lại cao giọng trả lời, "Không đứng được, ta là người không thành thật cũng không nghe lời, đương nhiên cũng phải có bộ dáng không thành thật không nghe lời.
"
"Thật đúng là, thật là, thật là tức chết ta!" Lý lão bà chỉ vào thân ảnh Lý Trường Phong, nói không ra lời.
Lý lão gia tử tay cầm thuốc lá sợi run lên, ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: "Như thế nào? Bị nhi tử tốt ngươi sinh ra làm cho tức chết rồi!"
Lý tiểu ca nhi cùng Vương Lỗi đứng ở một bên, nhìn bóng dáng Lý Trường Phong bọn họ đi xa, Lý tiểu ca nhi dùng tay nhẹ nhàng khều khều Vương Lỗi, Vương Lỗi nhận được tín hiệu, lập tức cười nói với Lý lão gia tử cùng Lý lão bà: "Nhạc phụ, nhạc mẫu, chúng ta cũng phải đi về