“Cảm ơn.
” Biên Duyên nhận lấy tấm thẻ, sau khi chào tạm biệt nhân viên quản lý thì lên xe, còn về vết máu trên đó chẳng qua chỉ là máu của đông bắc hổ b ắn ra khi bị năng lượng công kích lúc cô dung hợp với nguyên chủ mà thôi.
Quẹt thẻ vào cửa vừa nhận xong, xe kết hợp với nhà từ từ lái vào trong.
Số 399 rất dễ tìm, khu gần sát đường, chữ số màu trắng viết ở đó, đối với người bày hàng có thể nói là một chỗ hoàng kim.
Xe kết hợp với nhà dừng lại Biên Duyên tắt máy xong bắt đầu đánh giá xung quanh, mỗi vị trí bày hàng ở đây rộng khoảng ba mươi mét vuông, sau khi cô đỗ xe kết hợp với nhà vào xong bên cạnh vẫn còn một mảnh đất trống.
Nơi này rộng như vậy là vì chỗ này ngoài để ban ngày bày bán hàng, chỗ trống còn lại có thể cung cấp cho người không ở nổi trong xe buổi tối dựng lều ngủ lại, cũng coi như giảm một khoản chi phí cho người nhà.
Ban ngày bày hàng, buổi tối sẽ trở thành nhà tạm thời của những người phiêu bạt.
Ví dụ như chiếc xe thương vụ màu xám bên cạnh kia, Biên Duyên nhìn thấy ba chiếc lều được dựng lên và đám trẻ đang chạy bên ngoài, trong mắt bắt đầu dấy lên sự ấm áp, cho dù là tận thế, có những gia đình vẫn giữ được bầu không khí ấm áp.
Người già có tuổi ngồi bên bếp lò cạnh xe nấu thịt, người đàn ông đầy râu