Dĩ nhiên, Kỳ Duyên và Minh Triệu không hi vọng sau này Tiểu Đậu Nha đi vào ngành giải trí, nhưng mà trước khi Tiểu Đậu nha chính thức lên tiểu học, bọn họ muốn Tiểu Đậu Nha có thể trải nghiệm một tuổi thơ phong phú vui vẻ.
Sau khi quyết định đưa Tiểu Đậu Nha đến trại huấn luyện diễn viên nhỏ được đồng ý, Kỳ Duyên thở phào nhẹ nhõm.
Các trưởng bối có thể yêu cầu nghiêm khắc với anh, nhưng có Tiểu Đậu Nha ở đây, hầu như mọi nguyên tắc đều không tồn tại.
Kỳ Duyên có một trận lo lắng, có phải gia đình mình đã cưng chiều Tiểu Đậu Nha nhiều quá rồi hay không, nhưng mà cũng không sao, Tiểu Đậu Nha cũng không có ngang ngược.
Buổi tối, tâm tình cha mẹ Nguyễn rõ ràng là sa sút, lúc ăn cơm cũng không nói lời nào.
Minh Triệu thu vào trong mắt, trong lòng suy nghĩ, cô nói với Kỳ Duyên: "Cha mẹ thật sự không dễ dàng gì, mong đợi con cái trưởng thành, lại mong đợi con của bọn họ lớn lên.
Cha mẹ nhất định rất muốn Tiểu Đậu Nha có thể ở bên cạnh chơi với họ, lần đầu tiên em thấy dáng vẻ mất mác của cha."
Tất nhiên Kỳ Duyên cũng hiểu ý định của mẹ, nhưng anh có kiên trì của anh.
" Lúc anh ba tuổi cũng không giống như nó."
Tuổi thơ của Minh Triệu coi như là nhẹ nhõm hơn nhiều so với Kỳ Duyên, anh là một học bá có chỉ số IQ rất cao, mà cô được nuôi rất buông thả, chơi bùn, xuống sông bắt cá tôm, cái gì cô cũng chơi qua.
"Yên tâm đi, hai ngày nữa cha mẹ sẽ thích ứng được.
Bây giờ ngược lại anh lo lắng, Mộ Mộ có thể thích ứng ở trại huấn luyện hay không."
"Em đã hỏi, trên căn bản tuổi của nó sẽ không bị chọn đi diễn, chỉ là học Đường Thi Tống Từ*." Minh Triệu cười hỏi, "Mộ Mộ, nếu để cho con đi diễn một tiểu thư đồng, con bằng lòng không?"
*Thơ ca thời Đường của Trung Quốc.
Bạn học Tư Mộ thả khối rubik trên tay xuống, "Phim cổ trang? Không muốn nữa, con không thích mang đuôi sam*."
*Cạo nửa đầu tết bím tóc đuôi dài.
Minh Triệu cố nén cười nhìn Kỳ Duyên, "Nghe rồi chứ."
Sau khi trở về, Kỳ Duyên nhận được một cuộc điện thoại, là Hoài Trang gọi đến, anh ta còn tăng ca ở công ty.
"Nguyễn tổng, đã tra được người đăng tin, là Lữ Phẩm."
"Là ai?" Căn bản là Kỳ Duyên chưa từng nghe qua nhân vật này.
"Một trong những nhà sản xuất "Thiên nhai xích tử tâm", người đại diện số một của nữ.
Tối hôm qua, phu nhân và hắn vừa mới ăn cơm với nhau."
Đầu ngón tay Kỳ Duyên nhẹ nhàng gõ một cái lên mặt bàn, "Gửi tin tức cậu tra được qua mail cho tôi."
"Được." Hoài Trang lại nói một câu, "Nhân phẩm của Lữ Phẩm rất cặn bã, thích theo đuổi một số nghệ sĩ nữ vừa mới ra mắt, nhất là những cô gái xinh đẹp."
Kỳ Duyên cười khẽ.
" Nguyễn tổng, tôi còn tra được, tối hôm qua phu nhân đánh người, mà người bị đánh chính là hắn."
Kỳ Duyên có chút ngoài ý muốn, "Xảy ra chuyện gì?" Tối hôm qua anh cũng không có nghe Minh Triệu nhắc đến chuyện này.
"Nội dung chi tiết tôi lập tức gửi qua mail cho anh." Hoài Trang không dám nói, chỉ sợ vị lão đại này sẽ nổi đóa lên.
Kỳ Duyên nhanh chóng hiểu được rõ ràng mọi việc.
Anh không có nổi đóa lên, nhưng sắc mặt lại lạnh như một khối băng.
Loại tiểu nhân ngang ngược tàn ác này đơn giản chỉ là khối u ác tính trong ngành giải trí.
Lại nhìn thấy trong video, bộ dáng Minh Triệu hung tợn đá hắn một cái, anh bất giác bật cười, vẻ mặt căng thẳng từ từ giãn ra.
Thân thủ cũng không tệ lắm.
Nhà xuất bản phải không? Anh cũng muốn xem một chút, rốt cuộc vị đại thần này có cái khả năng gì.
Lúc này ở
ngoài cửa vang lên tiếng động.
Tư Mộ lại đang làm nũng.
"Mẹ, con là con trai, mẹ không thể tắm cho con."
"Con có thể tự tắm sao? Còn phải gội đầu nữa đó."
"Con muốn cha tắm cho con."
Trước khi Minh Triệu phát điên, Kỳ Duyên đứng dậy đi ra cửa, thì nhìn thấy Tư Mộ không mặc quần áo đứng ở cửa phòng tắm, một tay đặt trên cánh cửa, liều chết không buông ra, còn mang một cái phao bơi ngang hông.
"Cha, cha, chúng ta đi tắm đi." Tiểu Đậu nha vui mừng kêu lên.
Kỳ Duyên cầm phao bơi lội của cậu bé lên, "Chỉ có thể tắm, tối nay không được bơi." Nói xong, anh nhìn về phía Minh Triệu, " Để anh."
Minh Triệu lẩm bẩm một câu, "Không phải anh nói sau này sẽ tắm cùng với vợ anh sao!"
Bước chân của Kỳ Duyên dừng lại, nén cười, yên lặng quay đầu lại nhìn vợ của anh, khả năng nói ra những lời này của của vợ đôi khi cũng không tệ.
Anh đẩy đẩy Tiểu Đậu Nha, "Con vào trước đi, cha lập tức đến."
Minh Triệu không muốn để ý hai cha con bọn họ nữa, "Em đến phòng sách."
Kỳ Duyên kéo tay của cô, trong nháy mắt cô đụng vào lồng ngực anh.
"Làm gì vậy, còn không giúp con trai của anh đi tắm?"
"Ghen?" Khóe mắt Kỳ Duyên tràn đầy vui vẻ, "Trước tiên chồng em sẽ giúp con trai của em tắm, một lát nữa sẽ tắm với em."
"Đi đi đi! Không biết ngượng ngùng." Mặt Minh Triệu lập tức đỏ, vội vàng đẩy anh ra, chạy đến phòng sách nhanh như một làn khói.
Minh Triệu đến phòng sách, tiếp tục dùng máy tính để bàn.
Cô lên weibo, phát hiện hôm nay cô có thêm một trăm nghìn người hâm mộ, đều là fan của mấy người bọn Tống Văn Dịch.
Không ít người hâm mộ nhắn khích lệ cô, nói cô đừng bị những lời nhắn kia ảnh hưởng, giúp thần tượng của bọn họ nhận được kịch bản tốt, hãy để lửa tình yêu thần tượng của họ cháy bỏng.
Tim của người hâm mộ cũng là bị tan vỡ.
Dĩ nhiên không ít người hâm mộ cũng nhắn lại, bày tỏ cảm xúc muốn thấy mặt một nhà ba người của cô.
Tất nhiên Minh Triệu sẽ không đăng lên, nhưng mà, cô muốn đăng một bài lên weibo.
"Chủ nhật, cùng tiên sinh và Tiểu Đậu Nha đi J lớn, mục đích là để cho Tiểu Đậu Nha trải nghiệm không khí trường học, sau này có thể giỏi văn võ nhiều mặt giống như tiên sinh.
Trên đường rất nhiều nam sinh chạy xe chở bạn gái của mình, đi ngang qua chúng tôi.
Tiểu Đậu Nha rất thích chạy xe đạp, dĩ nhiên trước mắt xe của nó vẫn còn là bốn bánh.
Thấy các anh chị ái mộ không ngừng, nói: Mẹ, chờ sau này con chạy được.....!Tôi tưởng con trai tôi sẽ nói, sau này sẽ chạy xe chở mẹ.
Kết quả, con tôi nói, mẹ, chờ sau này con chạy được con muốn chở Đóa Đóa (bạn học nữ cùng lớp với nó).
Đứa con trai này thế nào cũng là của người khác.
Tiên sinh ở bên cạnh, ung dung thản nhiên nói: "Không sao, anh có thể chở em."
Cô đăng xong, phải đi xem weibo của mấy người bọn Tống Văn Dịch.
Weibo của Tống Văn Dịch là studio đang xử lý, còn của Tần Nhất Lộ và Dịch Hàn trước mắt vẫn nằm trong tay bọn họ.
Hiện tại Minh Triệu cũng đang theo dõi chặt chẽ, sợ bọn họ đột nhiên ném ra một quả bom.
Cô tính chờ "Ỷ thiên" quay xong, sẽ thu hồi lại weibo của hai người bọn họ, sau này cũng đều giao hết cho studio xử lý.
Hiện tại Tần Nhất Lộ vẫn theo yêu cầu của cô, cách một ngày sẽ đăng một bài lên weibo.
số lượt xem của weibo cũng không tệ lắm, cô ấy hóa trang "Triệu Mẫn" quả thật làm cho người khác kinh ngạc vui mừng, trang phục và tạo hình rất tinh tế, hơn nữa Tần Nhất lộ hóa trang thành nam lại thêm một phần anh khí.
Mặc dù Châu Ngọc đã làm trước, bộ phim làm lại này cũng làm cho người khác rất mong đợi.
Ngay lúc này, weibo đột nhiên hiện ra vài bình luận, Minh Triệu mở ra, tất cả đều là lời bình luận của người hâm mộ trong bài cô mới vừa đăng.
"Tối nay lại ăn phải một nồi thức ăn cho chó rồi! Tôi vẫn đang tiêu hóa!"
"Chị Phạm, chị mang Tiểu Đậu Nha ra diễn trò! Để Tiểu Đậu Nha diễn em trai của anh Dịch!"
"Mẹ chồng, con dâu người ở chỗ này!"
......
Bình luận cứ hiện lên liên tiếp, hoàn toàn vượt ra khỏi dự liệu của Minh Triệu.
Cuối cùng Minh Triệu cũng hiểu