Vài ngày sau đó Trần Tuyết nhận được thư mời từ Viên Khải.
Trong văn phòng làm việc tại công ty giải trí Niệm Phong, Tiêu Lâm nhìn thiệp mời có chút ngẩn ngơ.
"Sao vậy vẫn chưa nghĩ xong à?"
Trần Tuyết lên tiếng, kể từ hôm cô nói thằng nhóc này nên suy nghĩ kỹ về tình cảm của mình dành cho Viên Khải, thì đúng như rằng nó tránh Viên Khải như tránh tà.
Cô có thể hiểu được cảm xúc của cả hai, nhưng mà càng như vậy càng không tốt, nhất là đối với Viên Khải sẽ tạo thành tổn thương lớn vô cùng.
Cô thở dài quyết định lại phân giả cho cậu hiểu.
"Tiêu Lâm em làm vậy không được đâu, chẳng lẽ em muốn trốn Viên Khải cả đời hay sao.
Em không nghĩ hành động của em sẽ khiến anh ấy tổn thương thế nào à.
Em không thích có thể nói thẳng với anh ấy, Viên Khải là người đàn ông trưởng thành và chị tin anh ấy có đủ bản lĩnh cũng như sẽ không ép buộc em bất kỳ điều gì.
Nhưng nếu em trốn tránh anh ấy một cách công khai như vậy, anh ấy sẽ nghĩ rằng vì bản thân không phải một người đàn ông bình thường, nên em ghét bỏ thậm chí là khinh thường kinh tởm muốn tránh xa anh ấy, em hiểu không?"
"Em không có."
"Em không có nhưng đặt mình vào vị trí của anh ấy, Viên Khải sẽ thật sự nghĩ như vậy.
Chị không muốn can thiệp vào việc riêng tư của em, chị chỉ khuyên em với tư cách một người chị, một người ngoài cuộc sáng tỏ hơn kẻ bên trong."
"Vâng em biết rồi cảm ơn chị."
Dạ Đàm là dạ tiệc hằng năm mà Hy Quang đứng ra tổ chức từ khi thành lập đến nay.
Hy Quang là ông trùm của giới giải trí, phía sau là tập đoàn nhà họ Viên, mà trước đó lộ ra tin tức tổn giám đốc Hy Quang thực ra là người đồng tính cũng đã làm xôn xao dư luận một thời gian dài.
Chính vì vậy mà Dạ Đàm năm nay còn được chú ý nhiều hơn mọi năm, đặc biệt là việc Viên Khải lần đầu lộ mặt sau scandal chấn động về giới tính khiến đám phóng viên nhà báo càng đứng ngồi không yên.
Trần Tuyết vì là nghệ sĩ hàng đầu của công ty nên đương nhiên sẽ cùng giám đốc tham gia dạ tiệc.
Mới sáng sớm cô đã bị điện thoại của Đinh Thu Trang réo gọi dặn dò cô đến công ty sớm để chuẩn bị.
Biết cô phải ra ngoài lúc sáng sớm, vừa mới 6 giờ khi cô thức dậy đã không thấy Lý Cảnh Phong đâu.
Cô mang dép xuống giường vệ sinh cá nhân xong thì xuống lầu, cứ như vậy cô nhìn người đàn ông 1m86 đang đứng ở trong bếp.
Trên người là chiếc tạp dề màu xám tro, những ngón tay thon dài tinh tế đẹp đẽ chỉ dùng để ký các hợp đồng triều đô giờ này đang rửa rau, thái thịt.
Ai cũng nói người đàn ông khi mặc sơ mi trắng là