Nghe được câu nàu Lý Canh Phong đưa mắt nhìn vào phòng khách, mới sáng sớm thằng nhóc này đã chạy đến đây khóc la om xồm.
Lại còn bám riết lấy vợ anh nghĩ mà tức.
"Còn thế nào nữa đang bám lấy vợ tôi khóc bù lu bù loa kia kìa phiền chết được.
Tối hôm qua rút cuộc là cậu đã làm gì nó vậy hả?"
"Tôi không có cầm thú như cậu nghĩ, Trác Nghiêm đang ở đây, lác nữa gọi cho cậu sau."
"Được rồi."
Đợi Viên Khải nghe điện thoại xong thì Hoàng Trác Nghiêm cũng đã lấy lại được ý thức.
Con bà nó chứ Lý Cảnh Phong cũng biết Viên Khải là gay, hơn nữa còn biết cậu ta thật sự thích thăng nhóc Tiêu Lâm kia, hôm qua cậu ta không phải nói đùa.
Vậy ra trước giờ chỉ có cậu là ngu nhất không biết một thứ gì cả, giờ này cậu thật sự muốn tát chính mình một cái ghê.
Một cái drama siêu hot như vậy mà mười mấy năm qua vì sao cậu không ngửi thấy chứ, còn gì là dòng máu tình báo chảy trong người, còn gì là con cháu nhà họ Hoàng nữa chứ.
"Cậu thật sự thích thằng nhóc kia à?"
Cuối cùng Hoàng Trác Nghiêm cũng lấy lại tinh thần đi vào vấn đề chính.
"Ừm."
"Ừm là sao nói rõ ràng coi, chuyện vỡ lẽ rồi cậu có định xác nhận quan hệ không, có tính công khai không, có cần tôi giúp gì không."
Hoàng Trác Nghiêm hưng phấn nói một tràng dài, cậu đây chính là cao thủ giúp người khác tỏ tình đó nha.
Nhưng xưa giờ cậu chưa giúp đàn ông tỏ tình đàn ông bao giờ, lần này cậu nhất định sẽ giúp bạn chí cốt làm thật hoành tráng, để cho đám người ngoài kia loá mắt ganh tỵ chết luôn.
"Em ấy không giống tôi, tôi không muốn kéo em ấy vào thế giới hỗn loạn này."
"Cậu nói cái khỉ gì thế, giống hay không giống cái mẹ gì, thời đại nào rồi thích thì nhích thôi, không thử làm sao biết, lỡ cậu bẻ cong được thằng nhóc đó thì sao."
Lại thêm một người nữa Viên Khải cảm thấy bất lực, vì sao cả mẹ bạn và bạn anh đều có chung cái ý nghĩ đó vậy chứ.
Chẳng lẽ trong mắt bọn họ anh thật sự có bản lĩnh vậy sao, anh có chút chần chừ lên tiếng hỏi Hoàng Trác Nghiêm.
"Cậu thật sự cảm thấy tôi và em ấy có thể sao?"
"Sao lại không thể, tổng tài cao lãnh cùng bé thụ đáng yêu có chỗ nào không được.".
||||| Truyện đề cử: Ly Hôn Có Vẻ Khó |||||
"Phụt" Viên Khải đang định uống nước suýt chút thì phun lên mặt Hoàng Trác Nghiêm.
"Cậu học ba cái câu đó ở đâu vậy hả."
"Còn ở đâu nữa sáng giờ cậu không đọc mấy bình luận trên mạng à, bọn họ toàn gào thét như vậy không á."
Anh làm gì có thời gian mà xem phản ứng của cư dân mạng, vừa mở mắt đã bị lôi về Viên gia.
Sau lại lo xử lý hình ảnh tin tức.
"Là tốt hay xấu?"
Anh thật sự muốn biết, cho dù anh không quan tâm người khác nhìn mình như thế nào, nhưng Tiêu Lâm cũng bị kéo vào đó.
Dù không bị chụp được mặt, cũng không ai nhận ra nhưng anh vẫn không muốn vì anh mà cậu chịu bất kỳ tổn