Hôm sau, Ngọc Ưu phát định vị, Thiệu Nhất Hàng lái xe đến đón, anh thấy Ngọc Ưu mặc bộ váy màu xanh dài cùng đôi giày loli màu xanh, kẹp 1 cái nơ lớn màu xanh, đáng yêu lại mát mẻ.
Hình như thích nơ thì phải.
Ngọc Ưu lên xe, Thiệu Nhất Hàng nói "Đi đâu?".
Ngọc Ưu dựa vào tin nhắn, em nói "Dạ đại học Bắc Đại, hôm nay có hội sách ạ".
Thiệu Nhất Hàng nói "Anh đang học bên Bắc Đại, có tạm dùng 2 năm rồi, bây giờ vẫn là năm nhất".
Ngọc Ưu nghiêng đầu "Dạ là vẫn còn 1 năm nhỉ?".
Thiệu Nhất Hàng nói "Đúng vậy".
Ngọc Ưu mỉm cười, Thiệu Nhất Hàng dẫn Ngọc Ưu đi, đỗ xe xong đến chỗ hội trường mua sách, Thiệu Nhất Hàng nhìn mà trầm mặc, đi hiệu sách Boy love? Tiểu Ưu, em là hủ nữ đúng không???
Sách lần này bán theo cân, 1 cân 20 tệ, xả kho, còn chưa bóc bỏ.
Ngọc Ưu mua 1 chồng sách đam mỹ, sau đó lượt qua sách tâm lý học tội phạm.
Lại lượn qua chỗ sách văn học nước ngoài, sử học.
Thiệu Nhất Hàng: "..." Không hiểu được.
Sau đi thanh toán, Thiệu Nhất Hàng phải ôm một nửa, Ngọc Ưu ôm một nửa, nặng thật, hết 20 cân.
Ngọc Ưu thoải mái lấy tiền trả.
Sau đó đi cất sách.
Thiệu Nhất Hàng trầm mặc luôn, không biết nói gì hơn.
Thiệu Nhất Hàng nhận được ly kem trà sữa, anh nói "Em mua nhiều sách vậy đọc chứ?".
Ngọc Ưu nhắn tin với Hạ Mính và Lam Yến, 2 người họ nghe thì liệt kê sách ra, em nói "Về để tủ, lâu lâu đem ra đọc, số sách kia em đọc hết nửa rồi, Hàng ca, đi tiếp thôi, em cần mua sách cho bạn".
Thiệu Nhất Hàng bây giờ đã rõ sức càng quét của mọt sách.
Ngọc Ưu mua mua sách sau đó vui vẻ, bên kia chuyển tiền qua.
Em ôm chồng sách, lại nhìn qua tay đã cầm cúp quán quân của Thiệu Nhất Hàng, đẹp thật, không thể để anh ấy cầm nữa.
Thiệu Nhất Hàng phát giác ánh mắt lấp lánh kia, anh nói "Thích tay anh à?".
Ngọc Ưu gật đầu "Vâng ạ, em là thanh khống với tay khống".
Thiệu Nhất Hàng vò đầu em "Vậy ha, sức chiến đấu không tệ, trưa rồi, đi quán nào ăn đi, nay cuối tuần mà".
Ngọc Ưu gật đầu, 2 người vào tiệm đồ ăn vặt mà bữa có mua, Ngọc Ưu đi vào, phát hiện ra có người đang gọi, Thiệu Nhất Hàng cao ráo nên có không ít nữ sinh nhìn qua, họ cười cười, cặp đũa lệch kia, nhìn đáng yêu thật.
Ngọc Ưu nghe giọng hơi quen quen, ủa.
Văn Sâm và bạn, đang mang cặp, là trưa đi