Thiệu Nhất Hàng thấy Ngọc Ưu đắc ý hơi rung chân mình, khoé miệng cũng cong lên.
Ngọc Ưu đổi tên wechat của mình thành Con sen.
Rất nhanh các đội đều thấy, chậc, yêu đương luôn rồi.
Trần Tử Yên gửi tin nhắn qua qua cho Thiệu Nhất Hàng lúc Thiệu Nhất Hàng đang xem phòng, Ngọc Ưu chiếm phòng xong trước.
Thiệu Nhất Hàng nhìn qua tin nhắn, chúc mừng sư huynh thoát kiếp độc thân, anh thấy hơi mỉa mai, bây giờ sợ bị Ngọc Ưu đá mà thôi, mỹ nam kế không có tác dụng gì cả, đau lòng, được rồi bây giờ chưa thẳng, từ từ uống thẳng lại.
Hôm sau Ngọc Ưu dậy vì báo thức 6 giờ, cả người đau nhức vô cùng vì ngủ sớm.
Ngọc Ưu ngủ đủ 8 tiếng, dậy thì tay chân đều tê, cơ thể đình chỉ rồi.
Em đi vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt xong xuôi, đi ra thì thấy Thiệu Nhất Hàng đang đứng, Ngọc Ưu chớp mắt "Sao anh không nói?".
Thiệu Nhất Hàng sờ đầu em rồi vào trong.
Ngọc Ưu đi xuống lầu mua đồ ăn sáng.
Sau khi đi lên, Thiệu Nhất Hàng cũng vừa ra.
Em để bánh bao và bánh mì xuống, còn có sữa đậu.
Thiệu Nhất Hàng nhìn "Nha, siêng năng thật".
Ngọc Ưu lười cả nói chuyện, em ngồi xuống ăn bánh bao.
Thiệu đội bị quê, cười cười cho đỡ nhục, em đúng là càng lúc càng không nể tôi rồi.
Ăn xong, Thiệu đội uống sữa đậu, nhìn Ngọc Ưu đang quét quét nhà, anh chống cằm nhìn, cảm giác có cô vợ nhỏ là vậy à?
Ngọc Ưu nhìn qua, em tò mò hỏi "Anh không tính đi thay đồ để đi trường làm thủ tục nhập học à?".
Thiệu Nhất Hàng nói "Ồ, em không nói anh cũng quên".
Ngọc Ưu nhìn qua trong lòng có âm thanh hỏi, ủa anh?
Thiệu Nhất Hàng cười cười, sau đó 2 người đi làm giấy tờ để tiếp tục quay lại đi học, Ngọc Ưu 19 tuổi, Thiệu đội 22 tuổi.
Quay về trường vào thời gian bắt đầu giải mùa xuân, Ngọc Ưu đến trường, em dẫn đường cho Thiệu Nhất Hàng đi điểm danh, làm thủ tục.
Vì đã được nửa học kỳ, và cả 2 đều học được nửa kỳ liền cúp nên là học tiếp, nhưng ưu thế kem hơn.
Nhìn cái lịch học, Ngọc Ưu trầm cảm ngang, được rồi, hiểu.
Thiệu Nhất Hàng nhìn qua, giáo viên ban lịch sử là cô giáo Lâm Tuyết, cô có chơi Chiến Thần, hơn nữa lúc 2 người nghỉ đều có xin phép.
Cô giáo Lâm Tuyết nhìn, JG và Mid sau khi về hưu thì làm gì? Lâm Tuyết nói "Không ấy 2 đứa làm huấn luyện viên cho đội tuyển trường đi thi đấu được không?".
Thiệu Nhất Hàng suy nghĩ, Ngọc Ưu gật đầu "Dạ được, nhưng người tham là có bao nhiêu rồi ạ? Cần solo không?".
Lâm Tuyết nhìn 2 đứa, ờm...!em nghĩ tụi nó solo lại 2 tuyển thủ hàng đầu như chúng em không?
Ngọc Ưu mỉm cười nhẹ nhàng, Lâm Tuyến vuốt vuốt mi tâm "Có 4 người rồi, rank cao thủ, em tuyển thêm nhé".
Ngọc Ưu gật đầu "Dạ, mà cô ơi, em ở ký túc xá hay ở ngoài?".
Lâm Tuyết nói "Năm nhất ở ký túc xá, các năm sau có thể dọn ra".
Ngọc Ưu mỉm cười "Đã hiểu".
Thiệu Nhất Hàng: "!" Vậy không được ở chung nữa à.
Lâm Tuyết đưa 2 cái chìa khóa phòng ra nói "Phòng của 2 đứa đây, đừng đi lạc".
Ngọc Ưu nhìn qua, em chớp mắt phượng, phòng 306 à.
Thiệu Nhất Hàng nhìn, 406.
Cơ mà 2 dãy khác nhau.
Lâm Tuyết nói "Mà 2 đứa định học xong quay lại sao?".
Ngọc Ưu nói "Không biết, nhưng chắc chắn Hàng ca chưa chịu rời tay, nhiệt huyết còn nguyên a".
Thiệu Nhất Hàng sờ đầu Ngọc Ưu "Không hổ là cộng sự hoàn hảo nhất, biết rất nhiều, thủ tiêu được rồi".
Ngọc Ưu bị vò đầu, em đẩy tay ra "Em còn tuổi cao, anh bỏ tay ra!".
Thiệu Nhất Hàng ồ, vẫn lùn hơn anh, Ngọc Ưu liếc qua.
Thiệu đội không khịa nữa.
Ngọc Ưu và Thiệu đội đi dọn đồ sinh hoạt lần nữa, hôm qua chưa dọn ra, nên bây giờ ổn, Ngọc Ưu không cầm theo sách, cầm 2 hộp giấy là đồ điện tử và quần áo, sách vở thì đến trường nhận thôi.
Thiệu đội lái xe, về ký túc xá thì dì ký túc xá nữ không cho vào.
Thiệu đội nhìn mũ của Ngọc Ưu.
Chữ ký này, mà fan cũng có nên chắc không sao.
Thiệu đội lấy mũ của mình đổi với của Ngọc Ưu.
Ngọc Ưu: ^
Ý đồ gì đấy?
Thiệu Nhất Hàng nói "Áo của anh cho em dùng làm đồ ngủ này, đừng mặc váy".
Thiệu đội nhét mấy cái áo của mình cho Ngọc Ưu, Ngọc Ưu nhìn, ánh mắt hình viên đạn nhìn anh.
Thiệu Nhất Hàng nói "Vậy tạm biệt".
Ngọc Ưu gật đầu "Dạ".
Ngọc Ưu đi lên phòng ký túc xá 306 của mình, bưng 2 thùng thấy trầm cảm luôn, mỏi tay á.
Ngọc Ưu mở cửa ra.
Em thấy 3 cô nàng đang tụ tập lại 1 chỗ, Ngọc Ưu đi vào, 1 cô gái cười, sau đó nói "Ngọc Ưu, lâu rồi nha".
Ngọc Ưu lập tức trở mặt, em nói "Tiểu Vấn, tớ mỏi tay".
Ngọc Vấn bưng thùng quần áo để lên giường trên dưới cho em, Ngọc Vấn mỉm cười "Ừm, bạn thân của tớ Diệp Ngọc Ưu, năm nhất khoa Lịch Sử".
Ngọc Ưu mỉm cười "Chào mọi người".
Ngọc Vấn nói "Đây là Hải Nguyệt San, năm 2 khoa Hoá Học, và Nhiếp Tiểu Hiểu năm nhất khoa Địa Lí".
Hải Nguyệt San mỉm cười, mỹ nhân như ánh mắt trời nói "Xin chào Ngọc Ưu, chào mừng gia nhập nhóm ký túc xá, à Ngọc Vấn thêm Tiểu Ưu vào nhóm".
Ngọc Vấn nói "Cậu dùng tài