Lam Lạc Ngư đi qua "Thiệu đội, Nguyệt Thần tỷ tỷ, chào 2 người".
Ngọc Ưu đang tập trung, ấn nhầm 1 phát, không móc trúng, Ngọc Ưu nhìn, a, trật rồi.
Thiệu Nhất Hàng gật đầu "Chào em".
Lam Lạc Ngư nhìn nhiều như vậy gấu bông, gắp tài vậy, Ngọc Ưu nhét xu vào, lấy được gà con, nhét vào bao.
Em nhìn lại "Ủa ai đây?".
Thiệu Nhất Hàng nói "Fan".
Lam Lạc Ngư mắt sáng rực "Nguyệt Thần tỷ, có thể cho em 1 con được không?".
Ngọc Ưu nói "Gọi là Ưu tỷ rồi chị cho".
Lam Lạc Ngư mỉm cười "Tốt Ưu tỷ".
Ngọc Ưu nói "Giang sơn của trẫm đó, nàng cứ việc chọn".
Thiệu Nhất Hàng đưa bọc, Lam Lạc Ngư chọn 1 bé Pikachu.
Ngọc Ưu đi gắp Pikachu tiếp.
Lam Lạc Ngư đi với chị gái mình về nhà rồi, có tiếc nhưng mà được gấu bông là vui vẻ rồi, không có chữ ký cũng không sao hết.
Hehe.
Sau 1 hồi ai cũng nhìn, Ngọc Ưu vui vẻ vô cùng, Thiệu Nhất Hàng nói "Rồi để ở đâu?".
Ngọc Ưu gọi điện, sau 1 hồi vệ sĩ đến, em nói "Phát cho đội? Giao 5 con qua bên SL, còn lại để ở nhà tôi".
"Vâng Diệp tổng".
Thiệu Nhất Hàng nói "Nha, Diệp tổng, giấu sâu quá nha".
Ngọc Ưu cười cười "Hiển nhiên, tối nay trẫm cho ái phi xem giang sơn của trẫm".
Thiệu Nhất Hàng mỉm cười, ánh mắt chứa đựng ôn nhu "Được thôi bệ hạ" Thiệu đội trộm kính mắt của Ngọc Ưu, Ngọc Ưu nhanh chóng mù luôn, ủa alo?
Thiệu Nhất Hàng nói "Bệ hạ tìm ra thần thiếp đi rồi tính".
Ngọc Ưu thấy Thiệu Nhất Hàng định chạy, em sau đó kéo tay lại "Bỏ kính lại rồi tính, anh không hiểu mất kính là em mù luôn sao?".
Thiệu Nhất Hàng bị túm áo, sau đó cẩn thận đeo lại kính.
Ngọc Ưu tối đó kéo Thiệu đội đi lên tòa nhà cao của 1 khách sạn, em vịn tay vào lan can.
Thiệu Nhất Hàng thấy có 1 người xuất hiện, ăn mặc cao cấp và sang trọng, anh thấy quen quen, không tiếp xúc quá nhiều kinh tế, nhưng mẹ anh thì có, bà là 1 giám đốc, nữ cường nhân thành danh.
Ngọc Ưu nói "Thiệu đội, xem giang sơn của em không?".
Thiệu Nhất Hàng nói "Được, xem kiểu gì?".
Ngọc Ưu mỉm cười "Bách tổng, sản nghiệp của tôi, toàn bộ tắt đèn".
Bách tổng gọi điện, sau đó Thiệu Nhất Hàng nhìn một vạt đen thui, có ở xa xa cố cung là sáng đèn.
Thiệu Nhất Hàng nhìn qua hướng kia, Ngọc Ưu túm cổ áo anh lại kéo xuống điềm tĩnh nói "Bên kia chưa mua, đừng nhìn, bật đèn lại đi".
Đèn lại sáng lên.
Thiệu Nhất Hàng nói "Anh đoán các chiến đội và game thủ đang khóc thét vì mất điện".
Ngọc Ưu kiêu ngạo nói "Kệ họ".
Quả nhiên trên weibo đang chửi thợ điện thất đức cúp điện.
Thiệu Nhất Hàng nhìn độ thù hận, anh cười cười.
Các dẫn chứng Ngọc Ưu cho anh thấy, em ấy mở lòng với mình, quá khứ cũng nói ra.
19 tuổi, sở hữu gần như nửa Thành Đô xa hoa, choáng ngợp, không phải trùng sinh thì là gì, nhưng mà lúc đó em ấy 20 tuổi, càng nghĩ càng sai.
Ngọc Ưu để Bách tổng đi về đi, không có phận sự rồi.
Phòng này là phòng tổng thống của khách sạn 5 sao.
Cảnh rất đẹp.
Ngọc Ưu nói "Thật ra em đã sống lại 167 lần, đâu là kiếp thứ 168 của em, mỗi lần em chết đi đều sống lại, lặp lại rất nhiều khiến cái gì em cũng làm cả rồi vì thế tiền bạc là thứ em kiếm rất dễ dàng".
Thiệu Nhất Hàng ôm Ngọc Ưu, để em vùi đầu vào ngực mình, Ngọc Ưu bị ngột, cảnh rất ấm áp, nhưng em thấy sống không còn gì lưu luyến.
Là 1 phú bà thanh tâm quả dục, Ngọc Ưu từ chối các nam minh tinh và nữ diễn viên xuất sắc.
Do vấn đề tâm lý nên là Ngọc Ưu không thích hoạt động duy trì nòi giống cho lắm, nên khi xưa bị Trần Tử Yên nghịch nên dọa Ngọc Ưu kém chút muốn chuyển sinh.
Lúc cưới chồng, Ngọc Ưu xù lông, 1 tháng 1 lần, éo nói nhiều.
Chồng vì thế mà không hài lòng.
Ngọc Ưu lúc đó sống tạm bợ mà chết đi trong không có gì.
Nghe đâu bảo sướng lắm? Xạo quần ớ.
Ngọc Ưu cảm thấy không tệ, ngực bự, muốn cắn quá đê.
Thiệu Nhất Hàng cũng nhận ra cái tư thế này có vấn đề, tai anh có chút đỏ, đè nén lại hô hấp của mình.
Ngọc Ưu ôm eo của Thiệu đôi Thiệu Nhất Hàng nghi hoặc, sau đó bị Ngọc Ưu bóp mông.
Thiệu Nhất Hàng: "..."
Ngọc Ưu: (人*´∀`)。*゚
Vui ghê, bóp được rồi nè.
Thiệu Nhất Hàng cầm tay Ngọc Ưu "Em làm trò gì vậy? Không được nghịch bậy đâu".
Ngọc Ưu mặt có chút đỏ, em cười tủm tỉm, nụ cười khiến Thiệu Nhất Hàng có chút ớn lạnh, em có ý đồ gì?
Ngọc Ưu sau đó nghịch dại tiếp, Thiệu Nhất Hàng bị bóp ngực, anh mặt đỏ bừng vì xấu hổ, Ngọc Ưu, em đừng có nghịch nữa được không? Mai phải đi quay chụp đấy.
Sau đó Thiệu Nhất Hàng vác Ngọc Ưu lên vai, tay để ở eo của em, Ngọc Ưu bị cái tư thế vác bao gạo này, em thở dài.
Thiệu đội thả Ngọc Ưu xuống giường, tay đè lại sau đó hôn.
Ngọc Ưu: "!" Gòi xong, Hàng ca nóng rồi.
Hôn xong, Ngọc Ưu nhìn, sau đó nói "Anh hôn dở lắm luôn, thua cả sư muội".
Thiệu Nhất Hàng: "..." Em biết mình nói vậy sẽ gây họa không?
Ngọc Ưu quên mất cái tình huống của mình, sau đó lập tức muốn trốn lại bị kéo về lại.
Ngọc Ưu lấy nước mắt ra làm vũ khí "Hàng ca, em sai ồi mờ".
Thiệu đội cười cười "Nha, chưa có thành ý".
Vì thế sau mấy tiếng Ngọc Ưu cảm thấy môi mình bị cắn sưng rồi, đau lòng bất lực vùi đầu vào gối.
Anh kéo tà váy của Ngọc Ưu bị xốc lên xuống.
Sau đó Thiệu Nhất Hàng đi tắm rửa, tắm xong anh nói "Tiểu Ưu, đi tắm đi em".
Ngọc Ưu ồ một tiếng, sau đó lấy áo choàng tắm đi vào phòng tắm rửa.
Thiệu Nhất Hàng sấy tóc của mình, anh nhìn qua weibo trong nhóm chat của liên minh đang nói chuyện.
Tui không cận: Thật sự có người bắt chước Tiểu Ưu à?
Lâm Lẫm: Đúng rồi ấy, tên phòng là Giang Tuyết Nguyệt Ưu, là con gái, ban đầu tui còn tưởng là Nguyệt Thần vì có chữ Nguyệt Ưu, vào trong thì kém phun luôn.
Lâm Lẫm: Cô gái kia để kiểu tóc giống Nguyệt Thần, còn mang váy trắng khi live nữa, ôm con mèo màu xanh lá, uống sữa, còn đi mid, lúc đánh có cười.
Trần Yên: Bắt chước nhiều thật.
Mèo của Ngọc Ưu:...
Lâm Lẫm: Thiệu đội, anh không cần để tâm đâu, fan mama của bạn gái anh đang chửi bên kia.
Tui không cận: Tiểu Ưu đang làm gì vậy? Em ấy biết không?
Mèo của Ngọc Ưu: Đang đi tắm.
Trần Yên: 2 người đi khách sạn?
Mèo của Ngọc Ưu: Nha, ghen à? Cơ mà Tiểu Ưu là của anh rồi, sư muội đợi kiếp sau nhé.
Trần Yên: Sư huynh