Ngón tay thon dài chậm rãi vuốt ve gương mặt thiếu niên,không dám tới quá gần,chỉ có thể nhẹ nhàng dọc theo đường nét tinh tế phác họa. Trong mắt người đàn ông tràn đầy ý cười cùng thâm tình mơ hồ,cánh môi mỏng hơi hơi gợi lên,nội tâm một mảnh thỏa mãn.
Lại nhìn nhìn đồng hồ treo tường cách đó không xa, Âu Dương Duệ cúi thấp,bế người ra khỏi hồ,đầu ngón tay cảm nhận da thịt nhẵn nhụi,chính là rất gầy.
Lấy áo khoác thay người trong lòng mặc vào,phảng phất như đột nhiên bị quấy rầy,thiếu nhiên trong lòng khẽ nhíu mày,nhưng vẫn không tỉnh. Âu Dương Duệ buồn cười chọc chọc hai má thiếu niên,sau đó thật cẩn thận ôm người ra ngoài.
Mọi người đi ngang đều hiếu kì khi thấy thị trưởng đại nhân trẻ tuổi đang ôm một người trong lòng,biểu tình trên mặt cũng khó được ôn hòa hiền lành. Đáng tiếc người trong lòng thị trưởng bị bóng tối che khuất,thấy không rõ dung mạo,nhìn thân thể mảnh mai như vậy hẳn là phụ nữ, chính là quá mức thon dài mà thôi, không ai cảm thấy kì quái cả. Vì thế, thị trưởng đại nhân trẻ tuổi rốt cuộc tìm được ý trung nhân, vô tình trở thành đề tài trên bàn trà của mọi người.
Âu Dương Duệ đặt Tề Ninh lên giường lớn mềm mại,đề cao nhiệt độ, thay người đang ngủ đắp chăn. Lúc này,mới hài lòng ngồi xuống ghế sôpha được đặt sát cửa sổ,thuận tay rút một quyển sách bên giá ra đọc, lại một chữ đều không nhớ rõ.
Dương quang theo khung cửa sổ tiến vào,phản chiếu trên mặt đất.
Thời điểm Tề Ninh tỉnh lại,sắc trời bên ngoài đã tối đen, chỉ còn lại ánh đèn đường bên ngoài làm cho trong phòng không quá hắc ám
Từ trên giường ngồi dậy,hoàn cảnh có chút xa lạ,không phải phòng mà Tạ Đông đặt.
Cúi đầu nhìn nhìn,quần đùi cùng áo khoác lúc chiều không thấy,thay vào đó là chiếc áo ngủ bằng tơ tằm. Đầu óc nhất thời trống rỗng, Tề Ninh vội vàng nhảy xuống giường chạy ra ngoài. Khi bắt gặp người đàn ông đang đứng đưa lưng nói chuyện điện thoại trong đại sảnh,chỗ trống nhất thời chuyển thành xấu hổ không thôi.
Thế nhưng lại ngủ gục.
Vẫn là Âu Dương Duệ giúp cậu thay quần áo,hơn nữa…hình như bị thấy hết rồi.
Âu Dương Duệ nghe thấy tiếng động, cúi đầu nói hai câu liền cúp máy. Anh đã thay chiếc áo thun đen cùng quần tây,thẳng tắp đứng bên cửa sổ,sau lưng nổi bật vô số ánh đèn cao tầng cùng bầu trời đen như mực. Tề Ninh đứng trước cửa phòng ngủ, đột nhiên không biết nói gì,cảm thấy áo ngủ trên người thật sự quá nóng.
_”Đói bụng sao?” Âu Dương Duệ tự động xem nhẹ vẻ xấu hổ trên mặt cậu,ôn nhu hỏi
Cái bụng Tề Ninh thực không nể mặt đánh vang,cậu cúi đầu,thầm nghĩ tìm cái lỗ chui xuống.
Âu Dương tới gần cậu,nhìn một bên mặt nghiêng cùng chút ửng đỏ bên tai thiếu niên, tâm tình khoái trá vỗ vỗ vai cậu, “Muốn ăn gì?”
_A…Tề Hạ có thể đang tìm tôi,tôi trước…
_”Tề Hạ và Tạ Đông vừa mới tới,tôi nói cậu còn đang nghỉ ngơi,bảo bọn họ tự chơi đi.” Âu Dương Duệ bình tĩnh đánh gãy lời cậu,lưu quang trong mắt không ngừng chuyển động. Tề Ninh vừa liếc nhìn lập tức rời đi, hai má nóng rực.
Lúc trước không cảm thấy gì,từ sau khi xác định tâm ý của mình,căn bản không dám nhìn thẳng vào mắt Âu Dương Duệ nói chuyện, phảng phất như không cẩn thận sẽ bị cặp đồng tử đen bóng hút vào, vạn kiếp bất phục.
Tề Ninh khẽ tiến về phía trước, đi đến chỗ Âu Dương Duệ vừa đứng. Có thể thấy rõ mọi người đang nướng BBQ bên cạnh bãi cát,cách đó không xa là biển xanh rộng lớn. Cho dù đứng ở đây,tựa hồ vẫn có thể nghe thấy tiếng sóng biển đánh vào bờ.
_”Không bằng chúng ta cùng ra ngoài nướng thịt đi.” Âu Dương Duệ không biết từ khi nào đã đứng sau lưng cậu. Khoảng cách hai người quá gần,gần đến mức có thể cảm nhận được nhiệt khí thở ra hít vào của đối phương,tê tê dại dại khiến người ta nhịn không được muốn trốn.
Tề Ninh có chút chần chờ, lát sau mới nói “Ngài là thị trưởng,nói như thế nào cũng là người của công chúng, nướng thịt trên bãi cát sẽ không kì quái sao?”
Âu Dương Duệ cười khẽ xoa xoa tóc cậu,xúc cảm ấm áp trên đầu làm cho trái tim Tề Ninh bắt đầu loạn nhịp.Nghe thấy Âu Dương Duệ mang theo thanh âm tràn đầy tiếu ý truyền đến “Đứa ngốc,thị trưởng cũng là người,cũng cần sống và hưởng thụ a.”
Tề Ninh nghe anh khoái trá lên tiếng như vậy không khỏi bật cười. Có lẽ bởi vì kiếp trước Âu Dương Duệ kiểm soát bản thân quá chặt,cho nên mới thệ lúc tráng niên. Cả đời này,anh có ơn với mình,vô luận như thế nào,cũng phải giúp người đàn ông anh tuấn ưu nhã trước mắt này sống thật hạnh phúc.
Thời điểm ra khỏi phòng cùng Âu Dương Duệ,Tề