Tạ Đông thu liễm nụ cười “Lý Phong ra nước ngoài rồi,máy bay vừa mới cất cánh hơn mười phút trước.”
Nhận được tin tức ngoài ý muốn như thế,Tề Ninh lập tức nhớ đến biểu tình nghiêm túc của Âu Dương Duệ lúc sáng,thì ra Âu Dương Duệ không phải là đang qua loa cho có lệ,Tạ Đông thấy hắn thất thần liền lấy khuỷu tay đụng hắn,Tề Ninh mới giật mình hàm hồ ra tiếng,hắn vốn không biết nói dối, cho nên chỉ cần một biểu tình rất nhỏ cũng đủ để Tạ Đông đoán ra một ít manh mối,không khỏi vươn người tới cẩn thận nhìn Tề Ninh “Chuyện Lý Phong xuất ngoại, ngươi biết trước rồi sao?”
Tề Ninh lắc đầu, thành thật trả lời “Nhờ ngươi nói ta mới biết, chẳng qua là hồi sáng này ta đụng phải Âu Dương Duệ.”
_”Ồ?” Âm tiết bị cố ý kéo dài khiến Tề Ninh có loại cảm giác có tật giật mình,tại sao lại như thế thì hắn trong lúc nhất thời không thể nói rõ,chỉ thấy Tạ Đông tươi cười nhìn mình “Không nghĩ tới, thị trưởng đại nhân của chúng ta lại là kẻ quyết đoán như vậy a.”
Tác phong trác tuyệt của Âu Dương Duệ thì hắn đã thấy rất nhiều trên những trang mạng báo chí cùng TV,nhưng một khi tận mắt chứng kiến lại làm cho người ta không khỏi cảm thán.
Một người nghiêm cẩn như vậy,ngay cả việc riêng tư cá nhân cũng xử lý một cách quyết đoán ngoan tuyệt,khó trách thành phố Kiến Ninh dưới sự lãnh đạo của hắn được bầu làm một trong năm thành phố giàu có nhất cả nước.
Một người như thế, không nên đoản mệnh.
Ít nhất,không nên chết rồi mới được người ta phát hiện,nếu khi đó có người ở bệnh cạnh, thì có lẽ hắn sẽ không chết.
_”Ngươi nói Âu Dương Duệ là loại người gì?” Tạ Đông đột nhiên lên tiếng,Tề Ninh giật mình sửng sốt, sau một lúc lâu mới hồi phục tinh thần đáp “Không biết nữa.”
Tạ Đông bắt chéo hai chân lộ ra biểu tình suy nghĩ sâu xa, năm ngón tay thon dài gõ gõ mặt bàn,qua nửa ngày mới nói “Kì thật, chỉ cần người có khả năng mang đến cho chúng ta cuộc sống tốt đẹp,thì là loại người nào cũng không quan trọng,chúng ta không nên để ý đến những chuyện khác, đúng không?”
Tuy rằng Tạ Đông chỉ là vô tình,nhưng Tề Ninh vẫn không nhịn được nhíu mày,bởi vì có quá nhiều người ôm suy nghĩ như vậy,cho nên Âu Dương Duệ mới chết lúc đang còn tráng niên ngay cả vợ còn không có nói chi đến việc được con cái chăm sóc lúc lâm chung,nhớ tới người kia lúc sáng mặc một thân quần áo màu đen,trên gương mặt anh tuấn mang theo thản nhiên tiếu ý,Tề Ninh liền cảm thấy hoảng hốt.
_”Tạ Đông, ta cảm thấy hắn là người tốt.” Tề Ninh u u mở miệng,thanh âm có chút trầm thấp,Tạ Đông khoát tay lên vai hắn,cúi đầu nhìn vẻ mặt u sầu của Tề Ninh “Làm sao vậy? Vừa mới không phải còn bình thường sao? Ta biết hắn là người tốt a,nghe nói có vài kẻ đến hối lộ đều bị thị trưởng đại nhân một ngụm từ chối.”
Tề Ninh biết rõ nếu muốn cự tuyệt những người đó thì cũng giống như để lại hậu hoạn cho bản thân,nếu muốn đạt thành hiệp định thì phải sử dụng thủ đoạn hối lộ,chuyện như vậy tự nhiên sẽ không thể quang minh chính đại,chỉ là,với kiểu người quyết đoán như Âu Dương Duệ thì việc đắc tội với kẻ khác cũng là chuyện bình thường.
Trong đầu Tề Ninh đột nhiên lóe lên một ý nghĩ đáng sợ,hắn ngây ngẩn cả người, sắc mặt trở nên tái nhợt.
Tạ Đông bị bộ dạng của Tề Ninh dọa không nhẹ,ngay cả việc cởi áo trước mặt người khác ở Lam Tình cũng chưa từng thấy hắn bối rối như vậy “A Ninh, ngươi làm sao vậy?”
Tề Ninh chậm rãi quay đầu, bắt lấy cổ tay Tạ Đông “Tạ Đông, ta cảm thấy Âu Dương Duệ không nên chết sớm như vậy,ta cảm cái chết của hắn không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên,nhất định là có ẩn khuất!”
Tạ Đông chớp chớp mắt, hắn đều nghe hiểu từng câu từng chữ của Tề Ninh,nhưng khi gắn kết lại với nhau thì lại biến thành mơ hồ khó hiểu, sắc mặt Tề Ninh trắng đến dọa người làm cho đôi mát to tròn khiến người ta yêu thích không rời mắt trở nên sáng rọi quỷ dị “A Ninh, ngươi đang nói nhảm cái gì a? Không phải Âu Dương Duệ vẫn đang sống khỏe mạnh sao? Cái gì mà chết với chả sống?”
Bị nói như thế Tề Ninh giật mình lấy lại bình tĩnh,Âu Dương Duệ quả thật sẽ chết, nhưng đó là chuyện của bảy năm sau,hiện giờ hắn vẫn đang sống tốt.
Nghĩ đến đây, Tề Ninh không khỏi thở dài.
Tạ Đông thấy sắc mặt của hắn khôi phục như thường mới nhẹ nhàng thở ra,vừa mới hắn còn lo lắng Tề Ninh bị ma nhập a.
_Ngươi vừa nói Âu Dương Duệ…
_”Không có gì, là ta nói bậy.” Tề Ninh cắt ngang lời hắn,trên trán lấm tấm mồ hôi lạnh,hiện tại không phải là thời điểm để kể hết mọi chuyện cho Tạ Đông nghe,Tạ Đông chắc chắn sẽ không tin.
Tạ Đông thấy hắn không sao liền không hỏi nhiều,lại hàn huyên hai câu, sắc trời cũng đã tối đen.
Sự thật chứng minh,Tạ Đông đến là một lựa chọn chính xác,nhìn những món ăn phong phú sắc vị câu toàn trên bàn cơm, Tạ Đông thầm nghĩ về sau hắn sẽ không bao giờ về nhà ăn cơm nữa,cứ mặt dày đến ăn chực ở nhà Tề Ninh là được,không đợi chủ nhân mời khách hắn đã đặt mông ngồi xuống, thành thật không khách khí nhét thức ăn vào miệng, còn không quên ca ngợi “Em gái, tay nghề của em sắp vượt qua bếp trưởng của khách sạn năm sao rồi,có hứng thú làm đầu bếp không? Anh biết một người, tay nghề cực kì xuất sắc, nấu ăn ngon khủng khiếp.”
Tề Hạ chỉ ảm đạm cười, không lên tiếng.