Sau khi ăn sạch chỗ cháo mà cô bưng lên, hắn vội đến công ty. Đang ngồi suy nghĩ xem nên cảm ơn cô về việc sáng nay như nào thì chuông điện thoại vang lên. Hắn nhấc máy, đầu dây bên kia truyền tới giọng nói của Dương Gia Kỳ.
-Vũ, em có chuyện muốn nói.
-Em muốn nói chuyện gì?
Hàn Thiên Vũ nửa muốn trả lời nửa lại không muốn. Hiện tại, hắn không xác định được là hắn có còn yêu Dương Gia Kỳ hay không. Khi biết mình sẽ phải kết hôn, hắn đã dứt khoát không dây dưa với ả ta nữa. Tuy nhiên hắn là người nặng tình, để nói lời chia tay, hắn đã mất tới 1 tuần.
-Anh hiện tại có rảnh không?
Dương Gia Kỳ đang cố gắng kéo dài thời gian. Hiện tại với cô ta, kéo dài được chừng nào hay chừng đấy.
-Hiện tại... tôi rảnh.
Hàn Thiên Vũ ngập ngừng lên tiếng, nếu mà gặp để nói chuyện nhảm nhí thì có lẽ hắn sẽ không gặp.
-Vậy anh có thể tới quán cũ được không? Em sẽ đợi.
Trên môi ả ta lại nở một nụ cười đắc ý. Ả cảm thấy Hàn Thiên Vũ thật là ngốc. Người ả yêu thật sự không phải hắn, ả tiếp cận hắn cũng chỉ vì sự giàu có của hắn mà thôi.
Hàn Thiên Vũ cũng không chần chừ phóng xe thẳng tới nơi Dương Gia Kỳ hẹn. Mặc dù nói là vẫn còn yêu, nhưng có lẽ trong tim đã không còn nữa rồi.
-Vũ...em có thai rồi. Là con của chúng ta.
Đó chỉ là mở đầu cho chuỗi kế hoạch của cô ta. Đương nhiên đứa con đó không phải máu mủ của Hàn Thiên Vũ, mà