"Ừm, tôi đã khá bất ngờ về bệnh án của cô ta.
Phải điều tra nhiều lắm mới hoàn thành đấy.
Hỏi người làm thì chẳng ai chịu nói nên tôi chỉ đành âm thầm điều tra.
Kết quả thật khiến tôi không ngờ tới."
Lần trước sau khi cô bị đau dạ dày nhập viện, và căn bệnh của cô lại tái phát.
Làm tổn thương chính mình không phải là chuyện bình thường hắn là bác sĩ nên nhìn qua đã thấy có vấn đề.
Hơn nữa khi nhắc đến việc đó trước mặt Vú nuôi của cô bà ấy lại có phản ứng kinh sợ thì càng làm cho hắn chắc chắn suy đoán của mình là đúng.
Nên đã nhờ người điều tra, và cho đến hôm nay mới có kết quả.
Khi nãy hắn chỉ muốn đem qua cho Lý Bách xem thử coi có vấn đề gì không.
Nhưng không ngờ lại gặp Kỷ Vận Phong và Mặc Dương ở đây, nên hắn cũng không ngại đưa cho họ xem.
Đáy mắt Kỷ Vận Phong tối sầm.
Siết chặt tệp hồ sơ trên tay, hắn không ngờ một cô gái thường ngày khoẻ mạnh tràn đầy năng lượng như Lạc Ngải Vy lại có nhiều bệnh như vậy.
Chuyện gì đã xảy ra trên thân thể nhỏ bé ấy của cô, rốt cuộc thì cô đã chịu đựng và trải qua những gì rồi.
"Nhưng mà Kiều Doanh không đi cùng các cậu sao?" Tần Nghiên thắc mắc hỏi.
Thường thì khi có 2 tên này xuất hiện thì sẽ có Kiều Doanh đi cùng nhưng lần này lại không thấy cô ta đâu nên hắn mới hỏi.
Kỷ Vận Phong nghe Tần Nghiên nhắc mới sực nhớ là khi nãy đi mình lại không dẫn cô ta theo.
Như có như không trả lời:
"Khi nãy đi ăn cùng nhau, Lạc Ngải Vy ngất xỉu nên chúng tôi đưa cô ta vào bệnh viện.
Quên mất dẫn Kiều Doanh đi theo."
"Này, đừng nói với tôi là 2 người có ý với Lạc Ngải Vy đấy?"
Kỷ Vận Phong khẳng định: "Không hề, chỉ là đối tác làm ăn với nhau nếu cô ta xảy ra chuyện gì tôi cũng phải bị liên lụy.
Tôi không muốn chuốc phiền phức vào người."
"Ừ, nhớ như vậy thì tốt."
Mặc Dương từ nãy giờ vẫn im lặng không nói, hắn không nói không có nghĩa là hắn không biết gì.
Những chuyện này hắn đã biết trước nên cũng chẳng phản ứng làm gì.
Trong thâm tâm đã nổi lên một tầng sóng.
Chuyện Lạc Ngải Vy thành ra như vậy chắc chắn là do Kiều Doanh đã động vào ly rượu của cô ấy.
Mặc Dương siết chặt tay thành nắm đấm, ngọn lửa trong lòng đã được thấp lên.
Kiều Doanh! Tôi đã nói là không được làm hại tới em ấy nhưng cô vẫn cố chấp như vậy.
Ha, xem ra tôi đã đối tốt với cô quá rồi nhỉ.
Tần Nghiên từ lúc bước vào cho đến lúc nói chuyện với Kỷ Vận Phong vẫn chưa thấy Mặc Dương nói tiếng nào.
Hơn nữa hắn lại thấy Mặc Dương đột nhiên tức giận như vậy là chuyện gì chứ?
"Mặc Dương!"
Mặc Dương đang chìm trong suy nghĩ, thoáng chốc bị Tần Nghiên kêu tên nên mới giật mình đáp:
"Hả?"
Thấy phản ứng không đâu nay của Mặc Dương hắn biết Mặc Dương lại suy nghĩ chuyện độc ác gì nữa rồi.
"Cậu thất thần chuyện gì vậy?"
"Không có gì, chỉ là ở đây có hơi ngộp." Mặc Dương viện cớ nói.
Kỷ Vận Phong cũng không muốn tiếp tục ngồi đây chờ đợi.
Đứng lên muốn rời khỏi.
"Tôi có việc đi