Bên ngoài trang viên ồn ào, náo nhiệt, nhưng bên trong lại tĩnh mịch, trầm tĩnh.Yến Phi Bạch ngồi trên sân thượng nhìn về phía Đường Vãn ở bên dưới, nơi này gió lớn, thổi vào người đàn ông mặc áo sơ mi đen, gió rít nhẹ, ngón tay thon dài, lạnh lẽo của hắn lắc lắc ly rượu vang, một hồi lâu cũng không uống ngụm nào.Có người đứng phía sau hỏi: “Ông chủ, có thể bắt đầu được chưa?”Gió vẫn còn thổi, không có tiếng ai trả lời.Yến Phi Bạch đẩy mắt kính ở sóng mũi, ánh mắt nhìn ở một hướng khác, bóng người của cô chập chờn, uyển chuyển, dư vị bất tận như loại rượu vang này.Anh chạm vào viên đá quý trên chiếc nhẫn ở ngón tay cái, một hồi lâu thật lâu sau mới ừ một tiếng, giọng điệu lạnh lùng lập tức bị gió thổi đi.Quản gia gật đầu, xoay người đi ra ngoài.Cho đến khi Đường Vãn từ chối cuộc gọi thứ mười bốn, cánh cửa trang viên cuối cùng cũng mở ra, tiếng động giống như trang viên cung điện của Châu u vào thế kỷ cũ, từ từ mở ra, nguy nga lộng lẫy, sáng rực vào ban đêm.Người quản gia mặc áo đuôi én màu đen bước ra từ trong trang viên, lịch sự khom người: “Các vị khách quý, buổi dạ tiệc sẽ được bắt đầu ngay, mời vào.”Mấy nhân vật nổi tiếng nhanh chóng tiến vào cổng, Đường Vãn đứng ở phía sau đám người kiểm tra một vòng trang viên rộng lớn này, nếu nói tâm trạng không phức tạp là giả.
Sắp phải nhìn thấy kẻ thù cũ, hơn nữa kẻ thù cũ này còn là vị khách hàng lớn mà cô phải giải quyết.
Đường Vãn nhớ tới chuyện của nhiều năm trước, xoa xoa ấn đường, cảm thấy chuyện này ấy mà, xa xôi!“Em nói xem rốt cuộc mặt mũi của tên Yến Phi Bạch này lớn đến mức nào, nói là tám giờ sẽ có tiệc rượu, thế mà con mẹ nó cũng sắp chín giờ rồi mới bắt đầu, uống công chúng ta đợi mấy chục phút, đúng là ra vẻ thật mà!” Trương Hoà Nhuế nói như thế.Đường Vãn lắc đầu bước vào: “Em cảm thấy anh ta đang cố ý chơi em đấy.”“Không phải chứ? Anh ta làm được thật à? Vì để làm khó một người phụ nữ như em, không tiếc để nhiều người như thế chờ cùng?”“Khó nói được.”Đường Vãn lạnh lùng, Trương Hoà Nhuế tức giận mắng: “Anh ta đúng là con mẹ nó không lịch sự gì, đây có còn là đàn ông không? Haizz, rốt cuộc em đã làm gì có lỗi với anh ta mà khiến anh ta ghi hận như thế vậy?”Phía trước có một bà chủ đi tới, Đường Vãn thân thiết gọi một tiếng, thuận tay cầm một ly rượu vang, cười híp mắt nói chuyện phiếm với Trương Hoà Nhuế, thật sự cũng không biết làm sao: “Nói ra thì dài lắm, nếu không phải vì thân phận của anh ta, cho dù chết chị đây cũng sẽ không đến cầu cạnh anh ta đâu.”Cô uống một ngụm rượu vang, thở hắt ra, nghiêng đầu nói với Trương Hoà Nhuế: “Thế nhưng em có thể co dãn được, hôm nay chắc chắn có thể giải quyết được anh ta.”Lời nói này khiến Trương Hoà Nhuế rất đồng tình: “Đó là đương nhiên, em cũng đừng đứng đắn làm gì, lợi dụng triệt để gương mặt này của mình, dùng mỹ nhân kế.”“Cái đó không có tác dụng.”Đường Vãn lạnh lùng: “Anh ta không thích kiểu này.”Trương Hoà Nhuế thấp giọng chửi thề, chẳng lẽ tính tình lãnh đạm: “Chị có thể bán chuyện này cho tiêu đề giải trí không? Bảo đảm sẽ kiếm được lợi nhuận ổn định.”“Thu lại tâm tư muốn chỉnh người ta của chị đi.”Đường Vãn cười nhạt đi vào nhà vệ sinh, tô lại son môi: “Chị không nham hiểm bằng anh ta đâu, anh ta có thể khiến cả nhà chị chết hết đấy.
Chị vẫn nên giữ cái đuôi của mình đi, cho dù thế nào cũng đừng chọc đến anh ấy.” Nói xong lại trịnh trọng nhìn về phía Trương Hoà Nhuế: “Em