Từ Cảnh Sâm và Phương Khải Dực về thẳng Phi Đế, còn Bạch Tĩnh Anh sẽ về Bạch Gia vì cô vừa kết thúc các môn học nên thời gian nghĩ dưỡng là một tuần dù sao ở lại Hải Nam cũng không có việc gì nên đành về Bạch Gia ở nhờ Lão Bạch vậy.
Cô nằm trong phòng trong lòng không ngừng lo lắng, khi nãy Từ Cảnh Sâm đưa anh đi nhanh như vậy khiến cô không kịp hỏi Phương Khải Dực, anh thật sự bị thương nặng như vậy sao?
Xoay người tìm kiếm điện thoại, cô gọi cho Phương Khải Dực nhưng anh không nhấc máy dòng trạng thái hiển thị máy bận, gọi ch Từ Cảnh Sâm cũng như vậy, trong lòng liền bất an không thôi.
Nhưng hôm nay thái độ của Khải Dực lạ như vậy, bình thường anh cũng không thế này, anh lại còn nổi nóng khi cô đi cùng Lục Nhất như vậy là sao chứ.
Ở Phi Đế.
Anh đang để cho Từ Cảnh Sâm băng bó lại vết thương, vừa nghe điện thoại của An Thư Nghi gọi đến nên không để ý có cuộc gọi của Bạch Tĩnh Anh.
“ Khải Dực! Cậu thực sự không sao chứ? ” Giọng của An Thư Nghi vô cùng nhẹ nhàng truyền qua từ đầu dây bên kia.
Nhưng Phương Khải Dực lại vô cùng lạnh nhạt, anh ngửa đầu ra phía sau đáp “ Không sao! không chết được cậu không cần lo ” anh không muốn nói nhiều với An Thư Nghi vì chẳng hiểu sao anh lại có cảm giác vô cùng bài xích với An Thư Nghi sau khi Bạch Tĩnh Anh bỏ đi.
“ Không lo làm sao được chứ, chẳng lẽ cậu không hiểu ý tớ sao? ” An Thư Nghi giọng có chút buồn tủi.
“ Vậy thì cảm ơn lòng tốt của cậu ” Phương Khải Dực nói xong liền cúp máy cái rụp.
Lúc này tiếng chuông điện thoại của Từ Cảnh Sâm vang lên, anh quét mắt một cái liền thấy tên của cô sắc mặt có chút không vui, cứ ngỡ cậu ta sẽ nghe điện thoại ở đây ai ngờ lại mang điện thoại ra ngoài nghe.
Anh thật sự cũng muốn nghe bọn họ nói gì quá đi mất, nhưng nếu anh đi theo sẽ mang tiếng nghe lén như vậy cũng quá mất mặt rồi không thể như thế được đâu.
Nhưng sự tò mò đã khiến anh vượt qua cơn đau mà đứng dậy từng bước một đi theo Từ Cảnh Sâm nghe lén cuộc trò truyện của họ, nhưng cậu ta đứng xa quá anh thật sự không nghe được gì cái rèm này cũng chướng mắt quá rồi.
Ở bên trong Từ Cảnh Sâm đang nhận tra hỏi từ Bạch Tĩnh Anh, bị cô mắng một trận nữa chứ.
“ Sư Tử Nhỏ à em bảo không còn thích cậu ấy nữa quan tâm nhiều làm gì chứ ” Từ Cảnh Sâm chính là cố ý là cố ý đó.
Bạch Tĩnh Anh bên kia cứng họng không cãi được nữa liền tìm đại lý do nói “ Em! em chỉ là quan tâm anh ấy như anh trai của mình thôi ” cô thật sự không chịu nổi cái nết hay đi guốc trong bụng người khác này của Từ Cảnh Sâm.
“ Em cúp máy đây tạm biệt ” Cô sợ nói một hồi lại bị Từ Cảnh Sâm hỏi như vậy đấy, nhưng cũng thật không ngờ trong chuyến đi Macao người cẩn trọng như anh lại để mình bị thương như vậy.
Từ Cảnh Sâm thừa biết Phương Khải Dực ở phía sau cái rèm để nghe cuộc hội thoại của cậu ta và Bạch Tĩnh Anh vậy mà còn bảo không