Fb: Tra Sen xếp chữ
- •-•-
Đêm nay trôi qua vô cùng hài hòa.
Đương nhiên chỉ là đơn phương "hài hòa" với mình Hàn Thần Hội.
Trịnh Hào Dữ không có vợ để yêu, không có vợ để sờ, lại không có vợ để ôm, hơn nữa vợ lại tức thành quả banh nằm đưa lưng với phía anh, không cho anh xem lấy một cái.
"............"
Trịnh Hào Dữ có chút bất đắc dĩ.
Thật ra anh chỉ là ăn ngay nói thật mà thô......!
Vợ anh hát......Quả thật là......!giờ thậm chí anh còn không tìm ra từ để diễn tả giọng hát này:)
Ba ngày liền sau đó, Hàn Thần Hội vẫn không thèm đếm xỉa tới Trịnh Hào Dữ.
Cô cũng không biết vì sao, hễ gặp phải Trịnh Hào Dữ là cô lại trở nên tiêu chuẩn kép như thế —— Thật ra mấy câu diss netizen dùng để diss cô lợi hại ác độc hơn lời Trịnh Hào Dữ nói mấy trăm lần, trong lòng cô đương nhiên khó chịu, nhưng không biết có phải do nhìn mãi thành thói quen rồi không mà hiện tại cô cũng không có dao động gì nhiều.
Nhưng Trịnh Hào Dữ vừa chê cô......!
Cô liền không chịu nổi, khắp người 360 độ không góc chết đều khó chịu.
Hơn nữa cô cũng có chút khó chịu chính bản thân mình như thế.
Hàn Thần Hội âm thầm suy nghĩ hai ngày, cũng không nghĩ ra vì sao hễ là Trịnh Hào Dữ thì chính mình liền bắt đầu tiêu chuẩn kép như thế.
Tối hôm ấy, Trịnh Hào Dữ ra ngoài chơi không ở nhà, Hàn Thần Hội móc di động ra, chat với Thời San San, buồn bực kể lể ——
Vài phút sau.
"Ring ring ——
Thời San San: 【Hàn Thần Hội có lẽ mày ngu rồi, đến bây giờ vẫn không rõ vì sao mày biến thành tiêu chuẩn kép à?】
Hàn Thần Hội: 【[tủi thân] [đáng thương]】
Thời San San: 【Hàn Thần Hội, bởi vì anh ta là chồng mày, là người thân cận nhất của mày, người khác diss mày, vì đó là người khác, trong nội tâm mày không muốn để Trịnh Hào Dữ khinh thường mày, một vấn đề đơn giản như thế, sao mày nghĩ mãi không ra vậy?】
Hàn Thần Hội: 【............Hình như là như thế?】
Thời San San: 【Có điều Thần Hội này, đoạn cut hôm ấy trong "Giang Hồ Vui Vẻ" của mày tao cũng xem rồi, là thật sự......Vì không muốn đả kích lòng tự tin của mày tao mới không nói, nếu hôm nay mày đã nhắc trước, hơn nữa Trịnh Hào Dữ cũng đã diss rồi, tao không thể không nói một câu, mày có thể đừng hát nữa không???!!! Mày nói mày xem, vừa xinh đẹp, vừa biết thư pháp hội họa chạm khắc gỗ, vẽ lông vũ cũng là tuyệt nhất, không thể yên yên tĩnh tĩnh làm một cái bình hoa xinh đẹp, hoặc là làm một tài nữ tình thơ ý họa sao? Tại sao một hai phải ca hát đóng phim? Tại sao!!!!】
Hàn Thần Hội: 【............】
Hàn Thần Hội: 【Badgirl! Mày mà nói thế nữa tao cạch mặt mày [rơi lệ] Người khác không biết, mày còn không biết tao sao? Ca hát thì không nói, nhưng tao thích đóng phim QAQ Tuy rằng diễn xuất của tao có phần giả trân......Nhưng tao rất thích diễn......】
Thời San San: 【...........】
Thời San San: 【Mày thích diễn, sao không ở nhà diễn cho Trịnh Hào Dữ xem? Mày diễn cho mình anh ta xem không phải được rồi? Mày muốn diễn thế nào thì diễn thế đó, hai người bọn mày còn có thể diễn bộ phim 18 cấm gì đó......Tốt biết bao, còn có thể xúc tiến tình cảm vợ chồng nữa!】
Hàn Thần Hội: 【............】
Cô và Trịnh Hào Dữ, căn bản không cần diễn đã đủ 18 cấm......!
Thời San San: 【Được rồi, mày đóng phim cũng được, dù sao mày đẹp mày có quyền tùy hứng, cho dù mày đứng đằng đó tạo một pose nguyên tập cũng chắc chắn có người xem, chỉ là tuyệt đối đừng hát! Nể tình bọn mình làm chị em nhiều năm như thế! Buông tha tao đi ~ [ôm quyền] [cáo từ]】
Hàn Thần Hội: 【............】
Ba ngày trôi qua, Hàn Thần Hội lại bị Trịnh Hào Dữ "chỉnh" cho ngoan ngoãn dễ bảo.
Một khi sinh hoạt vợ chồng hài hòa, cục tức trong lòng Hàn Thần Hội liền tan đi —— Lần này cô không còn là thịt cá mặc người xâu xé nữa, cô ngồi trên người Trịnh Hào Dữ, vừa đánh vừa cào anh, hung hăng báo thù.
Tiến độ quay của "Ánh Lửa Chi Luyến" đã đi được một nửa.
Vai Chiến Mạt Mạt mà Hàn Thần Hội đóng còn chẳng phải nữ 2, nhiều lắm chỉ là một nữ 5 có suất diễn tầm trung.
Tuy "Ánh Lửa Chi Luyến" chưa quay xong, nhưng đất diễn của Chiến Mạt Mạt đã gần hết, Hàn Thần Hội cũng tiến vào trạng thái đếm ngược ngày đóng máy.
Mỗi cách hai ba ngày cô mới có một cảnh diễn người qua đường một lần.
Thời gian còn lại ngoại trừ đến đoàn phim giúp đỡ mọi người, hoặc là đến công ty Quân Thị tìm người đại diện Anemone thì đều nghỉ ngơi ở Hồng Diệp.
Thỉnh thoảng cô cũng sẽ đi hộp đêm uống vài ly với bạn bè.
Nhưng phần lớn thời gian đều là ngồi trong nhà kính trồng hoa của mình.
Hàn Thần Hội vô cùng thích giấc mơ thiếu nữ mà Trịnh Hào Dữ tặng cho cô.
Ban ngày, cô sẽ pha một ấm trà, đắm mình trong ánh nắng và hương hoa bao bọc, nhắm mắt nghỉ ngơi, nhẹ nhàng thích ý, năm tháng tĩnh hảo.
Buổi tối, cô sẽ nằm xuống, xuyên qua trần nhà trong suốt trong nhà kính quan sát bầu trời đêm bao la, ánh trăng lên cao, muôn vàn vì sao chiếu sáng.
Nếu Trịnh Hào Dữ có thời gian rảnh, anh sẽ tới đây cùng cô, hai người hoặc uống trà vẽ tranh, hoặc nói chuyện tán gẫu, hoặc ve vãn âu yếm, hoặc là......biểu diễn phim 18+:)
Ban đêm lúc cuối hè hơi lạnh, nhưng giữa trưa lại rất oi bức.
Hàn Thần Hội nằm trên ghế dài, tuy rằng trong nhà kính có bật điều hoà, cô vẫn làm bộ làm tịch cầm cây quạt ngọc trước đó Trịnh Hào Dữ tặng cô quạt nhẹ qua lại, đồng thời nhắm mắt nhấm nháp miếng dưa hấu ướp lạnh.
Hôm nay cô không cần đi làm.
Sau khi dùng bữa sáng xong cô liền đi qua nhà kính, an tĩnh vẽ lông vũ suốt một buổi sáng.
Vừa qua giờ cơm trưa, cơn buồn ngủ chợt kéo tới, Hàn Thần Hội tính toán nghỉ ngơi một lúc.
Bàn tay cầm quạt ngọc quạt càng lúc càng chậm, mâm dưa hấu cũng không ăn nữa, đang lúc cô mơ mơ màng màng thiếp đi, cánh cửa nhà kính bị người ở bên ngoài đẩy ra ——
"Thần Hội.".
[ TRU мtгцуeИ.
VN ]
Là tiếng dì Trương làm cho nhà bọn họ.
"Trịnh phu nhân đến."
Hàn Thần Hội lập tức mở bừng mắt.
Não cô chuyển động một giây liền tức khắc buông nĩa và quạt ngọc trong tay xuống, đồng thời cũng dùng tư thế cá chép lộn mình bật dậy khỏi ghế dài, đứng thẳng người lên.
"Mẹ."
Cô nhanh chóng gọi.
"Mẹ đến rồi ạ......"
Đúng vậy, người tới không phải ai khác, đúng là mẹ ruột của Trịnh Hào Dữ, mẹ chồng ruột của Hàn Thần Hội, "Trịnh phu nhân" - Tôn Mạn Ninh.
Tôn Mạn Ninh mặc một chiếc đầm đỏ ôm sát người được thiết kế riêng, tôn lên dáng người yểu điệu, đường cong gợi cảm, căn bản không thể nhìn ra được bà đã qua tuổi 50, phần vạt áo lại được viền thêm một tầng voan đen xa hoa, vừa kiều quý gợi cảm nhưng lại không mất đi phần kín đáo đoan trang.
Sau lưng Tôn Mạn Ninh trừ dì Trương ra còn có người vệ sĩ mặc tây trang đen nữa.
Bà chậm rãi tháo kính râm xuống, đầu tiên lạnh nhạt liếc Hàn Thần Hội một cái, sau đó dời tầm mắt đánh giá chung quanh nhà kính.
Không có Trịnh Hào Dữ ở bên cạnh, trong lòng Hàn Thần Hội vô cùng sợ người mẹ chồng này của mình.
Có điều đây không phải lần đầu tiên cô tiếp xúc với Tôn Mạn Ninh, bà lại không phải người bình thường, có câu " có duỗi tay cũng không nỡ đánh kẻ tươi cười", cô chỉ cần thoải mái hào phóng là được.
Hàn Thần Hội đi tới bên bàn, nghiêm túc rót một ly trà, cung kính nâng tới trước mặt Tôn Mạn Ninh.
"Mẹ, mẹ uống trà ạ——"
Tôn Mạn Ninh lại lạnh nhạt liếc Hàn Thần Hội một cái, làm lơ cô vài giây, sau đó vẫn cầm lấy ly trà trong tay cô lên, tao nhã nhấp một hớp.
Như thế xem như đã kính trà xong, Hàn Thần Hội cũng không mong đợi cái miệng cao quý của Tôn Mạn Ninh sẽ thích uống ly trà thấp kém mà cô pha......Có thể uống một hớp cho có lệ đã là cho cô con dâu như cô mặt mũi rồi.
Hàn Thần Hội cũng không trực tiếp đổ nước trà dư trong ly đi, mà nhẹ nhàng đặt ly trà xuống bàn gỗ trước mặt Tôn Mạn Ninh.
Tôn Mạn Ninh chậm rãi sải đôi chân dài đi một vòng quanh cái bàn gỗ ở giữa nhà kính, dường như là đang nghiêm túc xem bức tranh lông vũ còn chưa vẽ xong của Hàn Thần Hội.
"—— Cũng không tệ lắm."
Hàn Thần Hội lộ ra nụ cười nghề nghiệp, nhìn Tôn Mạn Ninh, "Nếu mẹ thích thì mấy ngày nữa con và Hào Dữ về nhà sẽ mang một bức tặng mẹ."
Tôn Mạn Ninh lạnh lùng ngước mắt lên: "Không phải lần trước mấy đứa đã tặng một bức rồi sao? Vạn Kiệt rất thích, đã đem treo ở thư phòng rồi."
Hàn Thần Hội: "............"
Trong thời gian ngắn vậy mà cô chẳng thể phân biệt được lời Tôn Mạn Ninh nói là thật hay giả.....!
Dù sao đối phương cũng là nữ hoàng diễn xuất.
Tuy tranh lông vũ của cô được chân truyền từ ông nội Hàn, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là tác phẩm vẽ chơi, không thể treo nơi thanh nhã được, vậy mà bố của Trịnh Hào Dữ, Trịnh Vạn Kiệt sẽ thích? Còn treo ở thư phòng???
Tôn Mạn Ninh lại giương mắt quét một vòng, ý vị không rõ mà cười: "Căn nhà kính trồng hoa này không tệ, hẳn là Hào Dữ tốn không ít tiền và tâm huyết, có thể thấy được nó rất cưng chiều con, tình cảm vợ chồng của hai đứa cũng rất tốt."
Trong lòng Hàn Thần Hội run lên.
Sao cô càng nghe càng cảm thấy lời Tôn Mạn Ninh có ẩn ý vậy?
"Mẹ, căn nhà kính trồng này là......"
Cô định nói là quà kỷ niệm ngày kết hôn