Trong phòng làm việc rộng có hai con người đang nói chuyện với nhau. Không rõ đây là việc gì mà không khí nó căng thẳng tới vậy.
- Ba mẹ là người con mang ơn lớn nhất cho nên việc gì ba nói con cũng đều nghe theo cả_ Một cô con gái có lòng mắt tĩnh lặng khiến người khác phát sợ nhẹ nhàng nói.
- Tốt. Vậy con hay bay về Việt Nam đi học để tiếp cận và phá hoại mục tiêu như kế hoạch đi_ Người ba đây ư sao lại nói những lời như vậy, đúng là ba nuôi mà.
- Chiều nay con sẽ đi ngay. Giờ thì con xin phép đi trước có việc. _ Cô gái đứng dậy đi ra khỏi phòng.
Trong phòng giờ chỉ còn ông Trương Tử Quang, ông là chủ tịch tập đoàn bất động sản Glory, hiện sống ở Đức. Ông cầm tách trà nhâm nhi uống rồi nói một mình. "Lệ à, ta xin lỗi vì đã coi con là quân cờ của ta. Thực sự ta rất yêu thương con nhưng chỉ trách con không may mắn mà thôi. Có hận thì hận cha sinh mẹ đẻ của con đã làm con mất tích."
Con gái nuôi của ông Quang chính là Trương Hàn Tuyết Lệ, một người lạnh lùng, quyết đoán, độc ác nhưng lại mang gương mặt tựa thiên thần.
" cốc...cốc"
Tiếng gõ cửa vang lên rồi bà Phạm Thừa Hoa bước vào phòng, bà là vợ của ông Quang.
- có chuyện gì vậy?_ Ông Quang hỏi vợ mình.
- Sao anh lại làm như vậy mới con bé. Nó sẽ đau khổ lắm đấy_ bà Hoa nhăn nhó ngồi xuống ghế.
- Ta không còn sự lựa chọn.
- nhưng lỡ bó biết chuyện thì sao?
- Ta không thể giấu nó suốt đời.
Nói đến đây bà Hoa đành ra khỏi phòng. Hy vọng của bà đã hết rồi, ông ý thực sự đã quyết tâm làm mọi chuyện.
* 8 tiếng sau, sân bay Nội Bài *
Một cô gái với mái tóc đen ép ngang lưng, mái bằng, đi giày cao gót màu đen cao 15cm. Mặc chiếc áo sơ mi trắng với chiếc váy đen nơ trước ngắn trên đầu gối một gang. Tay cầm ví cầm tay nạm con công bằng pha lê gắn kim cương. Có lẽ hôm nay cô là tâm điểm của sân bay Việt rồi.
Loading...
Tiếng