James đã nhận được bộ đồng phục và mặc nó. Hiện giờ hai đứa đang tới trường. Cổng trường vẫn thế, có điều hôm nay đông hơn mọi khi. Thế là hai đứa nó lười đi bộ qua đám đông, đi cả xe vô trường để vào nhà xe giáo viên luôn, không cần nhờ mấy anh bảo vệ làm chi. Hai đứa cùng xuống xe, đeo kính râm màu đen, đồ đôi. Đã thế còn đi cả giày thể thao đôi, hai màu đen trắng nữa. Nhưng lạ thay hai người vừa xuống xe thì đoàn người từ đâu đã ập tới chụp ảnh tung tóe rồi thì míc, máy ghi âm trỏ hết về phía hai người. Hai người thì ngạc nhiên, hai tay nắm chắc không lạc mất.- Cho hỏi có phải hai người là một đôi có phải không?_ Nữ lên tiếng.
- Chúng tôi được biết tối qua, anh ở nhà cô ấy, đúng không?_ Nam
- Tôi được biết hai người đã đi chơi với nhau cả ngày hôm qua?
-....
Giờ thì rõ rồi, đám người trước cổng đó đa số là phóng viên, nhà báo cho nên hôm nay mới đông thế. Giờ thì hay rồi, nó khó chịu, bỏ cái kính xuống, đôi mắt ánh lên những tia chết chóc nhìn đám người. Họ đột nhiên dừng hết lại nhìn nó, không hỏi, không chụp ảnh như muốn chờ câu trả lời.
- Các người mà nói nhiều như vừa nãy...tôi sẽ làm mấy người...VĨNH VIỄN không nói được_ Nó nghiến răng, nói rõ ràng từng từ một khiến đám người sợ hãi kinh hoàng.
Nhưng vẫn còn một trong số đó vẫn nhao nhao hỏi đủ điều.
- Tuấn, đưa tới đồn hết cho ta_ Lúc này thì nó hết chịu nổi rồi, nó hét lên.
Ngay lập tức Tuấn với một đám vệ sĩ tầm 10 người lao tới đứng tạo khoảng cách cho nó và hắn vào lớp. Nó kéo tay hắn đi trước, hắn đi sau thì vẻ mặt thích thú hiện rõ, hắn thích nó như thế nhưng không phải với mình. Vào tới lớp cũng vừa lúc chuông reo. Đám bạn của chúng đã có mặt ở chỗ của mình.
- Tình tứ quá nhể?_Andy lên tiếng.
- WELL, Đồ đôi nữa cơ? Kinh rồi_ ALice cũng xen vào.
Ngay lập tức Lexy với James đồng quay xuống, Lexy lườm ALice, James lườm andy.
- Muốn chết hay muốn sống?_ Và cả hai đồng thanh nói một câu, đáng ngạc nhiên.
Hai đứa bạn mặt tái lại, xua xua tay ý không có gì rồi cười cười cho qua. Nó với hắn quay lên nhưng chẳng được bao lâu.
- What the hell???_ Ken tay cầm cái máy tính bảng, mắt nhìn chằm chằm nó, sửng sốt thốt lên, đứng phắt dậy nói làm cả lớp giật mình quay lại nhìn cậu.
- Có chuyện gì sao?_ Cô giáo nhíu mày hỏi.
- Không...không có gì, cô cứ giảng đi, mặc em_ Cậu vẫn chưa rời màn hình máy tính bảng.
Cô giáo giảng bài tiếp, bạn học quay lên hết trừ bọn chúng nó.
- Anh bị điên à???_ Elena nhìn Ken không chớp mắt.
Nhưng lập tức nhỏ bị làm ngơ, Ken chạy lên chỗ bàn hắn và nó.
- Hai người vẫn chưa biết gì sao?_ Ken đặt cái máy tính bảng trước mặt họ hỏi.
- Sao nữa?_ James hỏi.
- Nhìn đi_ Ken chỉ vô máy tính bảng.
Mấy bài báo với cái tên nghe đã thấy muốn đập luôn cái mấy tính bảng rồi.
"Ông hoàng tập đoàn Toby qua đêm tại nhà Trương tiểu thư nổi tiếng lạnh lùng"
" Nữ hoàng băng giá diện đồ đôi với thiếu gia tập đoàn Toby làm tim hàng loạt dân mạng tan vỡ."
"Chỉ mới được ba nuôi nhường quyền, Nữ hoàng băng giá đã chạy đi tìm tình yêu"
Tới đây nó không đọc được nữa rồi, nó cầm lên nhìn cái máy tính bảng thật rõ ở cuối bài coi ai đưa tin, rồi nó lấy điện thoại ra gọi ai đó.
- Bắt công ty Sobie đền bồi thường về những câu nói trên mạng đi còn nữa...giết những kẻ nói sai, ai nói đúng...tạm tha_ Nó ọi cho Tuấn
-....
Nó cúp máy, đưa cái máy tính bảng chả về cho Ken. Cậu đang sốc trước những câu nói của nó. Andy nghe được cũng bàng hoàng sắp rớt tim, còn mấy nhỏ bạn nó thì đó là chuyện bình thường, nếu thấy nó thản nhiên tiếp mới là chuyện lạ. Thời gian ba đứa học cùng nhau, Elena mới Alice đã chứng kiến gần hết cách giết người của nó, chỉ có điều chưa bao giờ thấy nó tự mình ra tay ai thôi.
- Nhẹ quá_ Elena tặc lưỡi.
- Quá nhẹ ý chứ_ Alice thêm vào.
- CHưa xong đâu_ Nó nói thể rồi lấy tai nghe phone ra nhét vô tai, kết nối với điện thoại.
Harry với Daisy thì chẳng tham gia vào cuộc nói chuyện nhưng không có nghĩa họ không quan tâm, tai họ vẫn nghe, mắt thì dán vào con dế yêu của mình. Thực ra hai người nay cũng chẳng làm gì thú vị, đang nhắn tin với nhau ý mà, hẳn là SMS đấy, nhà giàu, tháng phải nạp mấy thẻ 500000 chứ đừng đùa.
"Em gái anh chính hiệu"_ Daisy
"Làm thế nào để nó về đúng chỗ?"_ Harry
"Anh nên nói càng sớm càng tốt, càng lâu càng khó giữ"_ Daisy
"Anh sợ nó hận anh"_ Harry
"ANh đâu có lỗi, chỉ cần kể hết mọi chuyện là được rồi, nếu có trách thì phải trách bố anh, nếu có hận thì hận bác ý, anh không liên quan mà"_ Daisy
"Ai biết được rồi sẽ ra sao"_ Harry
Gửi xong Harry nằm dài lên bàn, quay mặt vào phía trong tường. Daisy chỉ biết nhìn theo và lắc đầu. Không gì thêm.
45 phút trôi qua, ra chơi giữa giờ. Học sinh trong lớp đã ra ngoài hết chỉ còn bọn nó ở trong lớp. Tất cả vẫn ai ngồi chỗ đó, không một tiếng. Nhưng từ ngoài cửa hai cô gái bước vào, khuân mặt tươi cười chuyện trò rôn rả. Là Kate và Mia. Kate thì lao tới cạnh Ken ôm cánh tay cậu.
- Anh Hoàng à, em nhớ anh chết đi được