Phim chiếu, Công ôm một hộp bỏng ngô, Thụ cầm kính 3D, hai tên đàn ông trưởng thành bước vào trong đám choai choai có vẻ đặc biệt chói mắt.
Chỗ ngồi Thụ mua là ở phía trong, lúc ngồi xuống Công không khỏi thở phào, mắt cậu không tốt lắm, nhưng lại không muốn mang kính cận, cậu thấy như vậy rất xấu, nếu ngồi xa, trong mắt cậu chỉ có thể mơ hồ thấy biểu tình của diễn viên thôi. Cậu cho rằng Thụ sẽ mua vị trí xa, vì chỗ đó không khiến nhiều người chú ý, nhưng hiện tại xem ra cậu đã nghĩ nhiều rồi, người ta căn bản không nghĩ tới chuyện này.
Bỏng ngô đặt giữa hai người, Công thừa dịp quảng cáo nhắn cái tin về cho bạn thân, người này từ giữa trưa tới giờ có rất nhiều chuyện muốn nói rồi, lúc ăn cơm thì dùng điện thoại có vẻ không lễ phép, vừa rồi lại bị cấm chơi điện thoại, hiện tại còn không nhân dịp này đưa tin, buổi tối về có mà nhặt xác bé váy.
Cậu vừa mở điện thoại, thông báo kéo tới ầm ầm, tin nhắn của bạn thân nhảy ra, tất cả đều là lời vô nghĩa.
“Mấy người đang ăn cơm hả?”
“Còn chưa về hả?”
“Bị bán rồi hả?”
“Bà mẹ, không lẽ có trai rồi liền vứt bỏ tao?”
“Bố mày nhìn lầm mày rồi.” [Biểu tượng cảm xúc]
“Tao muốn từ mày.”