Tiền Thái Tử Lý Tốn, từ nhỏ thông tuệ dị thường, ba tuổi học văn, năm tuổi học võ, sáu tuổi được lập làm trữ quân, mười hai tuổi thượng triều tham chính, cho đến hai mươi tuổi, chi lan ngọc thụ, trăng sáng giữa trời quang, làm gương tốt cho thiên hạ. Là người được Thành Tông hoàng đế chọn làm người kế vị.
Hai mươi sáu năm trước, phía nam mưa to cả tháng, lũ lụt xảy ra, Thành Tông hoàng đế vì muốn rèn luyện Thái Tử, cũng là vì trấn an nạn dân, phái tiền Thái Tử đi xuống phía nam trị thủy. Lại không nghĩ rằng trong quá trình trị thủy bùng phát ôn dịch, Thái Tử bất hạnh nhiễm bệnh, còn chưa kịp trở lại kinh thành, cứ như vậy buông tay nhân gian.
Lúc ấy Thái Tử Phi sắp lâm bồn, sau khi nghe tin dữ chấn kinh sinh non, lúc đang sinh nở tỳ nữ hầu hạ vô ý đánh đổ giá cắm nến, Đông Cung hoả hoạn, Thái Tử Phi cùng thai nhi trong bụng đều chết trong biển lửa.
Sự tình xảy ra bất ngờ, một nhà ba người Thái tử trước sau xảy ra chuyện, Thành Tông hoàng đế chịu đả kích quá lớn, thiếu chút nữa bệnh nặng không dậy nổi. Sau đó thật vất vả mới cứu được trở về, thân thể cũng không bằng lúc trước. Vì không để kíƈɦ ŧɦíƈɦ Thành Tông hoàng đế, triều thần sau đó đều cố ý tránh đề cập đến chuyện một nhà tiền Thái Tử. Vậy nên nhiều năm như vậy, rất nhiều người chỉ biết Hiển Tông hoàng đế, lại không biết trước Hiển Tông hoàng đế, còn có một Thái tử chết khi tuổi còn xuân.
Nhưng hôm nay lật lại bản án Triệu gia, lại lật lại chuyện tiền Thái Tử đã mất.
Vụ án Triệu thị mưu nghịch được Đại Lý Tự phúc thẩm, Đại Lý Tự sau nhiều lần kiểm chứng, xác nhận năm đó tội danh Triệu gia mưu nghịch bị định vội vàng, thậm chí đến đơn nhận tội cũng không có, chứng cứ không đủ, chính là một cọc oan án.
Vào lúc Lý Tung hạ lệnh dán bố cáo, thay Triệu gia sửa lại án xử sai, bỗng nhiên có một lão thái giám gõ vang Đăng Văn Cổ, cáo trạng tiên đế Lý Càn độc sát huynh trưởng, oan sát trung thần, được vị bất chính.
Án Triệu gia mưu nghịch chính là tiên hoàng khi còn là Thái Tử thẩm tra xử lí, hiện giờ sửa lại án xử sai Triệu gia, trên phố vốn đang nghị luận việc này, chỉ là ai cũng không dám trắng trợn nói tiên hoàng làm ra án sai, gϊếŧ nhầm trung thần. Nhưng lão thái giám tự xưng là nội thị bên cạnh tiền Thái Tử này, lại ở trước cửa cung mắng tiên đế, liệt kê từng tội trạng của tiên đế, minh oan cho tiền Thái Tử.
Chờ đến khi Lý Tung biết được tin tức phái người đi bắt, lão thái giám cáo trạng kia cũng hoàn toàn không giãy giụa phản kháng, chỉ là hướng về phía đám đông dập đầu bang bang ba cái, máu tóe đầy gạch xanh, lạnh giọng nói "Lần này đi có lẽ không còn đường sống, tham sống sợ chết mấy năm nay, cũng chỉ khiến điện hạ chịu oan khuất giữa ban ngày ban mặt. Thân lão nô không quan trọng, mạng như cỏ rác, đã không thể giải oan cho điện hạ, không bằng theo điện hạ đi như vậy, xuống dưới lại tiếp tục hầu hạ người".
Dứt lời, bỗng nhiên tránh thoát kiềm chế của Thần Sách Quân, móc ra một cây chủy thủ cắt cổ tự vẫn.
Yết hầu phun máu tươi, nhiễm đỏ bậc thang cẩm thạch trắng, đỏ tươi chói mắt.
Lúc ấy có không ít bá tính nghe nói có người gõ Đăng Văn Cổ, đều tới xem náo nhiệt, ai cũng không nghĩ sẽ nhìn thấy cảnh tượng thảm thiết như vậy.
Xác lão thái giám ngã xuống bậc thang, hai mắt trợn lên, chết không nhắm mắt. Lại là lấy chết minh chí.
Hoàng gia bí văn vốn khiến người chú mục, huống chi còn liên lụy tới tiên đế tranh quyền đoạt vị. Sau khi trộn lẫn vào một mạng người, việc này lập tức lan truyền trên phố, thậm chí có không ít người cảm thấy, tiên đế chỉ sợ là thật sự được vị bất chính.
Thành Tông hoàng đế sống thọ, tiên đế tại vị chỉ năm năm, lại là xa hoa dâm dật, lãng phí vô độ, cơ hồ đào rỗng quốc khố. Vậy nên thanh danh của tiên đế cũng không tốt.
Sau khi lão thái giám lấy chết minh oan, đại bộ phận người đều tin lý do của lão thái giám gõ Đăng Văn Cổ kia.
Sự tích về tiền Thái Tử lại bị lật ra. Không ít người đọc sách sáng tác thơ từ văn chương ca tụng công đức oai hùng này, thậm chí còn có nhân sĩ cấp tiến liên danh viết trạng thư, đưa tới Kinh Triệu Phủ, Hình Bộ, thậm chí Đại Lý Tự, yêu cầu làm rõ chân tướng, để tiền Thái Tử an giấc ngàn thu.
Mà cùng với đó, lại là thanh danh của tiên đế Lý Càn rơi xuống đáy vực. Thơ từ văn chương châm chọc hắn nhiều không kể xiết, thậm chí còn có người ám chỉ kim thượng đăng cơ cũng giống như tiên đế, chẳng lẽ là thượng bất chính hạ tắc loạn, đều là được vị bất chính.
Lại có người còn đưa ra bằng chứng cho việc được vị bất chính...... Trời phạt.
Tuyết lớn trăm năm khó gặp, đó là hình phạt trời cao giáng xuống.
"Là Hàn Thiền ở sau lưng quạt gió thêm củi, lão thái giám kia cũng là hắn an bài đi?" Diệp Vân Đình vuốt ve giấy viết thư. Thời cơ chọn lựa vừa vặn tốt, tình thế lại phát triển nhanh chóng như thế, nói không có người ở sau lưng quạt gió thêm củi, y không tin.
Mà làm sửa lại án xử sai Triệu gia là Hàn Thiền chủ đạo, hắn vì Triệu gia sửa lại án xử sai là thủ thuật che mắt, kỳ thật chỉ là muốn nhờ án oan của Triệu gia, nói đến tiền Thái Tử đã mất.
"Ngoài hắn ra cũng không còn ai khác." Lý Phượng Kỳ thần sắc không rõ, bấm tay gõ nhẹ trên án: "Chẳng qua Lý Tung dù gì cũng không ngốc, Tiêu Tác nói khi hắn âm thầm tra xét, phát hiện còn có một nhóm người khác cũng đang điều tra chuyện về tiền Thái Tử, trong đó còn liên lụy tới thân phận của Hàn Thiền."
Hắn hoài nghi đám người kia là nhân thủ của Lý Tung.
Hiện giờ trên phố lời đồn tiên đế được vị bất chính rất nhiều, Lý Tung ngay từ đầu còn muốn gϊếŧ người bịt miệng, nhưng sau khi Đại Lý Tự bắt một nhóm người, không chỉ có không có thể thành công kinh sợ bá tánh, ngược lại còn khơi dậy tức giận lớn hơn nữa. Thậm chí còn có chí sĩ không biết sợ noi theo lão thái giám kia tự sát trước cửa cung, trước khi chết bi thiết kêu lên "Ác nhân cướp đoạt chính quyền, trung lương chịu chết", khiến cho dân oán càng lan rộng khắp. Ngay cả quân khởi nghĩa ở các châu phủ cũng bắt đầu đánh danh hào "Tu chỉnh đế vị", phải giải oan cho tiền Thái Tử.
Lý Tung lúc này mới không thể không dừng lại.
Chỉ là như thế cũng không thể bình ổn tình thế, Tiêu Tác nhắc tới trong thư, hiện giờ trên triều đình cũng mơ hồ có đề nghị, không bằng tra rõ chuyện tiền Thái Tử, làm "chân tướng" rõ ràng, bình ổn dân oán.
Nói là nói như vậy, một khi thật sự bắt đầu điều