Chương 75
Biến cố bất ngờ khiến cho Chu Tấn đang lao tới kinh hãi giữa không trung, vốn chỉ định chưởng ra ba phần lực đạo, nói thì chậm mà diễn ra lại rất nhanh, lúc này đổi sang dùng hết toàn lực, tựa như sấm sét đánh về phía huyệt Bách Hội trên đầu Bạch Kính, trước hành động không tiếc lưỡng bại câu thương này Bạch Kính lui người lại, chỉ trong một hơi thở thừa dịp Chu Tấn xoay người nhảy ra ngoài một trượng, nhưng Chu Tấn vừa rơi xuống đất thì lưỡi đao sắc bén của chủy thủ như hình với bóng tấn công tới, Chu Tấn hiểm hiểm tránh thoát cho đến khi nhận ra trước ngực bị đánh trúng đau đớn, còn chưa đứng vững thì đột nhiên cảm giác được sau lưng có một lực mạnh đánh vào người, ngay sau đó chỗ thắt lưng cảm thấy mát lạnh.
Cả người hắn cứng đờ, trong nháy mắt lưỡi dao sắt bén trong tay Bạch Kính đã kề lên cổ của hắn, cùng lúc đó cũng điểm vào mấy đại huyệt ở trước ngực khiến hắn không thể động đậy, lúc này Bạch Kính mới lui ra phía sau hai bước, cổ tay khẽ đảo dao găm đã chui vào trong tay áo không thấy đâu nữa.
Chu Tấn quả thực không thể tin mà trừng mắt nhìn hắn, cho đến lúc này mới hiểu ra chuyện mà hối hận thì cũng đã quá muộn, Bạch Thế Phi không biết võ công đi ra ngoài cũng không mang theo hộ viện hoặc võ sư, chỉ mang theo duy nhất tên hầu trẻ dáng vẻ yếu ớt thanh tú lúc nào cũng cười đùa tí tởn mặc kệ ban ngày hay đêm tối, thời thời khắc khắc đều ở bên cạnh hắn ta không rời.
((Mình thích Bạch Thế Phi ở điểm nay, gian, hắn ko biết võ công nhưng chẳng ai làm gì được hắn))
Tất cả cũng chỉ có thể trách mình sơ sẩy chưa từng có tâm phòng bị.
Tiếng bước chân rất nhỏ khoan thai từ xa tiến đến gần, Bạch Thế Phi từ cổng vòm của Hoán Châu Các bước ra, gương mặt ôn nhã vô cùng, mỉm cười lạy dài thi lễ với Chu Tấn: “Chu đại nhân, đắc tội nhiều rồi”.
Mặc dù thất thủ bị bắt, thế nhưng Chu Tấn hết sức bình tĩnh: “Bạch công tử muốn xử trí Chu mỗ thế nào?”
“Chu đại nhân đã hiểu lầm, đại nhân ngài không chỉ là mệnh quan triều đình, mà hơn hết còn là người được Thái hậu tín nhiệm, kẻ hèn dù có lá gan to lớn bằng trời cũng không dám hành sự bất kính với đại nhân, chẳng qua là thấy trời đêm càng lúc càng tối, chắc hẳn trong nội cung đã sớm khóa cổng rồi, xin thỉnh đại nhân ở lại trong phủ ngủ một đêm, sáng sớm mai sẽ tiễn đại nhân bình yên vô sự mà xuất phủ hồi cung”.
Bạch Thế Phi nói xong, liếc về phía Bạch Kính ở bên cạnh một cái, hành động kia hiển nhiên là nên làm thế nào tự người hiểu rồi chứ? Sau đó lại chắp tay hành lễ với Chu Tấn, sóng vai cùng Trang Phong Tuyền rời đi.
“Thật ra đã xảy ra chuyện gì?” Trang Phong Tuyền tò mò hỏi.
Bạch Thế Phi cong môi cười, “Tháng trước, Chu Tấn từng đến chỗ Dương Khả Cửu y quan lấy một ít bí dược”.
“Chính là người được Thái hậu phái đi khám và chữa bệnh cho Lý thị, kết quả Lý thị lại chết bất đắc kỳ tử, Dương Khả Cửu?”
“Đúng vậy, vốn loại chuyện nhỏ nhặt này y quan trong nội viên cũng sẽ không ai để ý, chỉ là vừa vặn lúc tùy tùng của Dương Khả Cửu đi đến Tiểu Hoàng môn thì gặp tùy tùng của Phiêu Nhiên rồi