[Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Hiện trường lật xe


trước sau

Editor: Đào Tử


_____________________________


Bùi Diệp mở giao diện nhiệm vụ phó bản ra.


【 Đại chiến! Anh hùng! Tiểu thiên sư phế sài tuyệt sắc sở hữu đoàn hồng bao! 】


【 Đội ngũ 2/2 】


【 Độ hoàn thành 5/6 】


【 Thăm dò bà lão bảy mươi tuổi vì sao chết thảm đầu đường tiến độ (đã hoàn thành) 】


【 Thăm dò mấy trăm con heo mẹ vì sao hàng đêm lại kêu thảm tiến độ (đã hoàn thành) 】


【 Thăm dò quầy tạp hóa vì sao nhiều lần gặp trộm ăn cắp "áo mưa" tiến độ (đã hoàn thành) 】


【 Thăm dò nội y của nữ sinh trong ký túc xá vì sao liên tiếp bị mất trộm tiến độ (đã hoàn thành) 】


【 Thăm dò ga giường trong ký túc xá bị trộm phía sau có ẩn tình như thế nào tiến độ (đã hoàn thành) 】


【 Thăm dò hoa cúc thiếu niên nở hoa là người nào gây nên tiến độ (chưa hoàn thành) 】


Sáu nhiệm vụ phó bản chi nhánh đánh bậy đánh bạ đã hoàn thành năm cái.


"Nói là nhiệm vụ thăm dò phó bản, kết quả từ đầu tới đuôi không cho một chút manh mối, tên nhiệm vụ còn cặn bã như thế."


Mấy cái nhiệm vụ này Bùi Diệp chẳng có tí manh mối nào.


Không nhờ【 Ghi chép hệ thống 】 nhắc nhở đã hoàn thành nhiệm vụ, e là cô vẫn còn mù mờ như lọt vào màn sương.


Đáng chửi nhất là nhiệm vụ gần đây, cô tưởng ân oán giữa Vu Trường Hâm và nữ quỷ hẳn là 【 Thăm dò hoa cúc thiếu niên nở hoa 】, kết quả lại là 【 Thăm dò ga giường ký túc xá bị trộm 】. Dù nhìn cỡ nào, Bùi Diệp đều cảm thấy cái trước càng thích hợp hơn.


"Không biết nhiệm vụ cuối cùng ra chuyện hố cha gì đây."


Dựa theo bản chất phó bản trò chơi này, chắc sẽ càng phi logic không hình dung nổi.


"Hay tại mình nghĩ quá bậy bạ, biết đâu hoa cúc nở hoa là hoa cúc thật?"


Bùi Diệp nhìn cửa sổ trò chơi rơi vào trầm tư.


Suy nghĩ sâu xa chưa quá ba giây, chủ quán xiên nướng chợ đêm đem thịt xiên nướng chín bưng lên.


Bùi Diệp vừa nói cảm ơn vừa cất điện thoại vào.


"Kệ cha nó, đến lúc đó sẽ biết ngay."


Quan tâm nó là hoa cúc đứng đắn hay không, có nở hoa là OK.


Bùi Diệp vui vẻ ăn xiên nướng uống bia, cống hiến chút GDP cho chợ đêm, Phong Đô Đại Đế đã về tới tòa cao ốc Thiên tử thành Phong Đô.


"Triệu tập bảy mươi hai ti họp."


Mặt Phong Đô Đại Đế lạnh băng.


Phán quan Thôi Giác muốn nói lại thôi.


Hắn rất muốn nói bệ hạ vừa cho bọn họ tan họp.


Nhưng Đại Đế đã bảo mở, mọi người buộc phải mở.


Biết sao được, ai bảo bọn họ mắt mù theo cấp trên cuồng công việc?


Một con quỷ cấp trên không sợ tăng ca đột tử, nghiền ép bọn họ làm việc đến chết!


"Vâng, thần sẽ thông báo các ti đi họp."


Phong Đô Đại Đế phất tay ra hiệu Thôi Giác lui ra, đi thẳng đến ti tra hình, ti tra hình là nơi thẩm vấn lệ quỷ phạm tội.


Nhân gian bùng nổ dân số, phạm tội mỗi ngày một tăng, ti tra hình chưa từng vắng vẻ, rất nhiều ác quỷ đều đang xếp hàng chờ thẩm vấn.


"Chen hàng, đem nó thẩm vấn trước."


Phong Đô Đại Đế phất tay áo ném quỷ tử bị trói thành bánh chưng ra.


Ti tra hình không dám chậm trễ, tăng thêm nhân lực cho Phong Đô Đại Đế chen hàng, chừa ra phòng tra hình trống thẩm vấn nữ quỷ.


Nữ quỷ lần đầu tới Phong Đô, có bao giờ thấy cảnh phô trương thế này đâu?


Trước kia cô ta còn có thể mạnh miệng, thời điểm bị áp vào phòng thẩm tra, mặt quỷ bắt đầu kinh hoảng sụp đổ.


"Các người chớ vu oan giá họa cho tôi, tôi nhất định không khuất phục!"


Phong Đô đừng hòng moi móc thông tin hữu dụng từ miệng cô.


"Ngươi ngốc à?"


Âm sai lộ ra ánh mắt thương hại cho nữ quỷ.


"Phong Đô đã sớm không còn kiểu tra tấn lạc hậu kia, thậm chí ngươi không cần mở miệng."


Nữ quỷ sửng sốt, bị hai âm sai một trái một phải kẹp lấy nâng lên máy móc có công năng như chụp CT quét toàn thân.


"Các người định làm gì?"


Tỏa hồn liên trói nữ quỷ buông lỏng, nhưng tay chân, phần eo, cổ và trán cô ta đều bị xiềng xích màu đen quấn chặt.


Âm sai không trả lời, xác định đã giam chặt mới rời khỏi phòng tra hình.


Nữ quỷ bị máy móc quét qua kiểm trắc toàn thân, từ đầu đến chân, cọng tóc cũng không buông tha.


Khi tia sáng không rõ quét qua người, cô đã không kiềm chế nổi nhớ lại hồi ức.


Đợi máy móc quét xong, loại cảm giác bị nhìn trộm ấy vẫn quanh quẩn không tán.


Nữ quỷ lại bị tỏa hồn liên trói lại, âm sai tiến đến lôi cô ta ra khỏi phòng tra hình.


Trưởng ti tra hình cung kính trình lên kết quả thẩm tra nữ quỷ.


Phong Đô Đại Đế tiếp nhận tư liệu, chưa nhìn đã hời hợt định kết cục nữ quỷ.


"Ném vào mười tám tầng địa ngục tạm giam trước, nó dám trốn, hồn phi phách tán tuẫn táng."


"Thần tuân chỉ!"


Nữ quỷ tuyệt vọng bị kéo đi.


Phong Đô Đại Đế ngồi trong phòng họp lật xem kết quả tra tấn nữ quỷ, bảy mươi hai ti lục tục đến đông đủ.


"Đã đủ?"


Phong Đô Đại Đế lười biếng ngồi trên ghế chủ tọa phòng họp, nâng mắt đảo qua người phụ trách bộ môn bảy mươi hai ti.


Thôi Giác nói, "Đã đến đông đủ."


Phong Đô Đại Đế vung tay áo một cái, bảy mươi hai phần kết quả thẩm tra như đúc xuất hiện trước mặt mọi quỷ.


"Xem một chút đi."


Giọng nói âm lãnh của Đại Đế khiến các ti hồi hộp trong lòng.


Có dự cảm bất thường.


Dự cảm của bọn họ trúng phóc, tòa cao ốc Thiên tử thành bao phủ tầng áp suất thấp từ Đại Đế.


Phong Đô Đại Đế không thích dùng phương thức gào thét trách cứ thuộc hạ, hắn sẽ không làm thế.


Một khi hắn nổi giận bình thường sẽ dùng đôi mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm khiến hai chân đối phương nhũn ra quỳ xuống cầu xin tha thứ.


_(:з)∠)_


Nói thật càng đáng sợ hơn gấp bội.


Hắc Bạch vô thường liếc nhau, yên lặng đem hồ sơ thẩm vấn nữ quỷ giơ cao che khuất mặt, lén phàn nàn trong group chat "Tin tức Phong Đô".


Tổng kết——


Bùi Diệp chính là tai tinh!


Từ khi Bùi Diệp xuất hiện, áp lực công việc tại Phong Đô khiến quỷ muốn trọc đầu.


Hắc vô thường: "Nói chứ, con hàng quỷ

tử này trăm năm không thấy một mống, cô ta đụng chuẩn thế?"


Bạch vô thường: "Trời mới biết!"


Hắc vô thường: "Nếu con quỷ tử này có tí giá trị hoặc hoàn toàn không có giá trị còn đỡ, xui khiến lại nửa vời."


Nữ quỷ là con não tràn ngập yêu đương, năng lực không ưu tú, không có cơ hội tiếp xúc với tin tức cơ mật phía sau, chỉ biết quỷ tử giống cô ta còn rất nhiều.


Cô ta không biết thân phận cụ thể của kim chủ nhưng biết y rất có tiền, tiền mấy năm nay bỏ ra trên người cô ít gì cũng ba đến năm chục triệu.


Nếu chi phí nuôi mỗi con quỷ tử đều lấy giá này tính, thực lực kinh tế kẻ sau màn ở dương gian vô cùng hùng hậu.


Chút manh mối này căn bản chẳng gãi trúng chỗ ngứa, không thể trực tiếp bắt được kẻ sai khiến phía sau, nhưng đã chứng thực đây là âm mưu khổng lồ.


Thôi Giác lặng lẽ tham gia nói chuyện phiếm.


"Một con quỷ tử nuôi đến hai mươi tuổi, ít nhất phải cướp đoạt hai trăm năm tuổi thọ. Dựa theo phần tài liệu thẩm vấn này, quỷ tử không dưới mười con, chưa biết bao nhiêu phàm nhân gặp nạn. Dưới mắt Đại Đế tích lũy thế lực lo lớn ở dương gian, ai chả tức giận?"


"Cũng đúng, lệ quỷ xông ra mười tám tầng địa ngục năm đó đã để Đại Đế mất hết mặt mũi, hiện tại còn bị vả mặt."


"Nghe tin tức ngầm năm đó thiên đình vì vậy mà trừ tiền thưởng cuối năm của Đại Đế."


Đại Đế không chỉ cuồng công việc, hắn còn coi trọng tiền lương.


Cực kỳ keo kiệt, chẳng bao giờ mời khách.


"Sự kiện quỷ tử là chuyện lớn, chắc lại bị trừ tiếp."


Hắc Bạch vô thường và Thôi Giác cúi đầu vui vẻ nói chuyện phiếm, không chú ý tới lão quỷ các ti khác đang nhìn bọn họ.


Một lúc lâu sau ti tra sát ngồi bên cạnh Thôi Giác dùng lực thọc hắn một chút.


"Lão Thôi."


"Việc gì!"


"Nhắn nhầm nhóm!"


Tỉnh táo đi, chủ nhóm chat này là Đại Đế đấy!


Hắc Bạch vô thường và Thôi Giác: "..."


Phong Đô Đại Đế một mặt lạnh lùng nhìn vào điện thoại đặt trên bàn.


Căn cứ vào màn hình điện thoại sáng lên, rõ ràng là hiển thị màn hình group chat nào đó.


Hắc vô thường yên lặng đem câu "Đại Đế bị vả mặt" thu hồi, hủy thi diệt tích!


Bạch vô thường theo đó nhanh chóng thu hồi.


Thôi Giác muốn thu, bi kịch phát hiện đã quá thời gian, không thể thu hồi. 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện