[Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Con gái lão tổng đáng thương


trước sau

Editor: Đào Tử


_______________________


"Bùi đạo hữu, sắc mặt cô hơi khó coi, khó chịu chỗ nào à?"


Thanh Huyền chân nhân nhạy cảm phát hiện tâm trạng Bùi Diệp không thích hợp, đôi mắt nhìn điện thoại phun lửa.


"Không có, tôi rất khỏe."


Chỉ là người chế tác trò chơi nào đó sắp không khỏe lắm.


Đợi rời phó bản trò chơi phó bản trở lại thế giới thực Liên Bang, cô muốn lập tức mua vé máy bay đến tinh cầu Trung Ương.


Làm gì?


Nện chết thằng bạn chế tác 【 Yêu và nuôi trẻ 】.


Thanh Huyền chân nhân không dám hỏi, đúng lúc ánh mắt liếc qua nhìn thấy Lôi Nhã Đình bị Hắc vô thường mang đến.


"Bùi đạo hữu, sắp bắt đầu."


Bùi Diệp ừ một tiếng, ngón tay ấn nút 【 Xác định 】trong cửa sổ trò chơi.


【 Chúc mừng người chơi 'A Cha' thu hoạch được vật phẩm thần bí —— 'Xương cánh tay phải người thần bí' 】


【 Xương cánh tay phải người thần bí 】 yên lặng nằm trong túi trò chơi.


Bùi Diệp nhìn sơ qua giới thiệu vật phẩm.


Giới thiệu chỉ có một câu.


【... Đây là... xương cánh tay phải, vết cắt chỉnh tề, giống như bị ai đó cưỡng ép chặt khỏi thân thể... Không biết phân thây thành mấy phần... 】


Một cái trò chơi tiêu tiền nuôi trẻ rác rưởi còn chèn thêm phần huyền bí?


Bùi Diệp không khỏi đảo mắt trắng trong lòng, đóng giao diện điện thoại nhét vào túi.


Ngẩng đầu lên, trực tiếp chạm mắt với Lôi Nhã Đình.


Người sau có vẻ rất kinh ngạc khi thấy Bùi Diệp ở đây, nhất thời giật mình đứng nguyên tại chỗ, bị tỏa hồn liên Hắc vô thường lôi kéo loạng choạng hai bước.


Hắc vô thường lạnh lùng nhìn cô.


"Nhìn cái gì, đừng trễ nải thời gian."


Lôi Nhã Đình không dám chọc Hắc vô thường, lông mi mang ý khiếp hãi.


Nguyên khí cô cố gắng tu luyện cùng pháp khí luyện hóa hoàn toàn biến mất, đặt trước mặt Hắc vô thường chỉ là phàm nhân bình thường không hơn không kém.


Hắc vô thường là một trong mười vị âm soái, tỏa hồn liên của hắn không chỉ mạnh hơn âm sai bình thường gấp mười, Lôi Nhã Đình muốn giãy dụa một chút là điều xa xỉ.


Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu...


"Âm sai đại nhân ...Vì sao cô ấy ở chỗ này? Cô ta cũng đã chết ư?"


Hắc vô thường theo ánh mắt Lôi Nhã Đình ánh mắt nhìn tới.


"Ngươi không phân biệt được người sống tử hồn? Cô ấy là người sống, còn là khách quý Phong Đô, ít hỏi thăm!"


Người sống cũng có thể vào Phong Đô, nhưng điều kiện rất hà khắc.


Cơ bản phải có thực lực mạnh mới chịu nổi âm khí Phong Đô.


Nếu là hồn phách, có lẽ Lôi Nhã Đình sẽ có thể nhìn thấy hình dạng chân thực của Bùi Diệp, mà không phải Bùi Diệp bản "Tiểu Hồng".


Lôi Nhã Đình âm thầm siết chặt nắm tay mình.


Người sống...


Khách quý Phong Đô...


Nếu cô cầu xin "Tiểu Hồng", không biết có thể tạm thời rời Phong Đô...


Lôi Nhã Đình nhớ cha mẹ.


Từ mấy tháng sau "Trùng sinh", cô liền chuyên chú sự nghiệp với tình yêu bản thân, không quan tâm nhị lão.


Cô cảm thấy dốc sức dựng nghiệp quan trọng, sau này sẽ còn rất nhiều thời gian tận hiếu với hai người, không ngờ cuối cùng chẳng còn cơ hội.


Lôi Nhã Đình cấp thiết muốn gặp bọn họ, để bọn họ đừng vì mất con mà đau lòng, lưu lại tài sản cho nhị lão cả đời xài không hết.


Nghĩ đến đây, cô cúi đầu lặng lẽ đỏ mắt.


Hắc vô thường không mềm lòng, đưa cô đứng tại bục "Bị cáo".


"Bị cáo" tổng cộng chừng năm mươi vị trí, cô được sắp xếp hàng thứ nhất.


Lôi Nhã Đình bối rối cắn môi, liếc nhìn thoáng qua những lệ quỷ "Bị cáo" kế bên và sau lưng.


Trong chốc lát đã nhận ra lệ quỷ "Bị cáo" kế bên là thằng khốn dùng dao xé bụng lấy đi con của cô.


"Tôi phạm điều gì sai?"


Vì sao phải ở bục "Bị cáo" chịu thẩm vấn với mấy con lệ quỷ này?


Cô là người bị hại mà!


"Tôi vô tội!"


Lôi Nhã Đình nắm lấy bảng gỗ "Bị cáo" đặc chế, quay đầu lặp lại với Hắc vô thường.


"Tôi vô tội! Hắn đoạt con tôi, hại chết tôi, còn có Phó Đình Thâm —— Phó Đình Thâm cũng là đồng bọn của hắn, vì sao để tôi ở đây?"


Cô không có phạm tội!


Hắc vô thường nghiêm mặt lạnh lùng, tay phải giơ trước ngực thủ thế, tỏa hồn liên quấn cổ Lôi Nhã Đình bỗng siết chặt.


Tuy tỏa hồn liên mau buông ra, nhưng cái ngạt thở trong khoảnh khắc vẫn hù cô.


"Yên lặng, trên công đường há cho các ngươi ồn ào làm càn!"


Mặt quỷ Hắc vô thường âm trầm, thấy Lôi Nhã Đình thức thời, lúc này mới ngồi vào vị trí của mình.


"Phần vật này, chư vị xem một chút."


Phong Đô Đại Đế vung tay áo long bào lên, trước mặt đám người Phong Đô, Thiên sư liên minh xuất hiện một chồng văn kiện cao cao.


Văn kiện có cái rất dày, có cái hơi mỏng hơn.


Trang bìa từng phần văn kiện đều viết tên người và năm sinh mất.


Lệ quỷ đứng tại "Bị cáo" cũng được cầm một phần văn kiện tên bản thân.


Trong tay Lôi Nhã Đình cũng có một phần.


Cô không để ý trang bìa phần văn kiện của mình chỉ có năm sinh, không có năm mất.


"Nơi nào dị nghị có sai sót, có thể đưa ra."


Đừng thấy Diêm La điện Thiên tử thành Phong Đô tu bổ có nét giống toà án mà lầm, toàn bộ quy trình hoàn toàn khác dương gian.


Mọi người đều biết bảy mươi hai ti Phong Đô có một bộ môn gọi "Ti tra hình" .


Năm đó Phong Đô Đại Đế tinh giản cải cách bảy mươi hai ti, Ti tra hình là đối tượng trọng điểm chiếu cố.


Sau một loạt cải cách kĩ thuật, Ti tra hình từ bỏ phương pháp có khả năng khiến phạm nhân bị vu oan giá họa, đổi dùng máy móc quét tiên tiến.


Bị máy móc quét từ đầu đến chân một lần, Phong Đô đã biết phạm nhân trải qua những gì.


Cái đồ chơi này cộng thêm Sinh tử bộ, cơ bản không tồn tại khả năng ngộ phán.


Đông đảo lệ quỷ bị cáo đều cúi thấp đầu, run rẩy liếc nhìn, mỗi khi nhìn thấy một tội danh liền run lên.


Rất nhiều chuyện chính họ

cũng không nhớ rõ, không biết mình ăn qua người này, hại qua người kia, phần văn kiện Phong Đô lại kỹ càng ghi chép bọn họ tại khi nào ở đâu hại chết ai, làm chuyện xấu gì.


Từng cọc chi tiết kỹ càng không cách nào phản bác.


Những lệ quỷ kia là làm nhiều việc ác, mà tình huống Lôi Nhã Đình tương đối đặc thù.


Cô xui khiến mở phần văn kiện mình ra, vừa nhìn hai hàng đã bị dọa sắc mặt trắng bệch, cánh môi run rẩy...


"Không... Không thể nào, không có khả năng!"


Cô nổi điên muốn đem văn kiện xé toang.


"Không thể! Là giả! Các người gạt tôi!"


Bùi Diệp không có hứng thú với mấy con lệ quỷ kia, cô chỉ nhìn văn kiện Lôi Nhã Đình và con trai Ách Ba.


Cái trước tương đối mỏng, đọc nhanh như gió nửa phút là xem xong.


Trên văn kiện cẩn thận giảng thuật sự việc Lôi Nhã Đình bị lệ quỷ chọn làm "Thánh mẫu", thành mẫu thể sinh dục "Quỷ Đế".


Lệ quỷ còn vì cô tỉ mỉ chế tạo một cái "Kiếp trước", khiến cô không phân rõ hiện thực và hư ảo.


Trong mộng cô bị tra nam lừa thân lừa tâm lừa cưới, mẹ chồng cay nghiệt hà khắc, em chồng điêu ngoa, mỗi ngày cô đều sống trong nhịn nhục thống khổ.


Chồng ngoại tình với con gái lão tổng trong công ty, mẹ chồng vì trải thảm cho con trai chém giết Lôi Nhã Đình, đoạt của hồi môn phòng cưới của Lôi Nhã Đình...


Giấc mộng ấy đan xen rất nhiều vấn đề xã hội.


Mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu, mẫu thuẫn em chồng chị dâu, trọng nam khinh nữ, chồng ngoại tình, bạo lực gia đình...


Chính vì là vấn đề vô cùng phổ biến nên Lôi Nhã Đình tin tưởng.


Nhưng đứng tại góc độ người thứ ba xem xét sẽ phát hiện mộng cảnh trăm ngàn kẽ hở.


Chỗ đáng xỉa xói nhất là——


Lão tổng nào đem con gái giáo dục tinh anh gả cho tên đàn ông ngoại tình bạo lực gia đình, để con gái làm tiểu tam, để tội phạm giết người làm mẹ chồng con mình?


Có thật, Bùi Diệp sẽ điên cuồng đánh call hô 666 cho vị đại ca này.


Tuyệt đối không phải con gái ruột! 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện