Người con gái nở một nụ cười mong chờ này là con gái cành vàng lá ngọc duy nhất của Quốc gia baba.
Cô ấy tên là Vương Nguyệt Nhi, quốc gia baba là ba đơn thân vì mẹ cô không may qua đời vì khó sinh.
Quốc gia baba tên thật là Vương Kiệt là một người đàn ông điển trai và rất yêu thương gia đình.
"Chắc phải hai ngày sau cháu phải tới Viện Quốc Gia tìm người rồi"
"Ta cũng muốn xem xem đứa trẻ này có đủ tư chất để trở thành học trò của mình không đây"
"Người cũng đừng nên làm gì quá phận, câu nhóc ấy không dễ đụng vào đâu.
Baba của cháu cũng rất quý cậu nhóc ấy đấy, nhé không chừng sau này cháu lại có thêm một cậu em trai nuôi nhỉ"
"Cháu còn chưa thấy mặt cậu bé nữa là"
"Nên cháu đang rất mong chờ đấy ạ"
Hai người nhìn nhau mà cười, cuộc trò chuyện cũng nhanh chóng kết thúc.
Mộc Hạ sau đợt đó liền ở luôn trong phòng nghiên cứu của Viện, công trình nghiên cứu máu suốt một năm trời của cậu đang tạm dừng lại, nên hiện tại cậu đang cần gấp.
"Hạ Hạ sao vậy con, có chuyện gì xảy ra ở bên hiệp hội sao"-Hạ Vy
"Đám người bên đó dám bắt nạt con sao, để ta cầm vũ khí sinh học qua đó xử lý lão già kia"-Bạch Dân Minh
"Bìn tĩnh đi, trời ơi."-Trương Ninh Hoa
"Dạ không ạ, chỉ là cháu muốn hoàn thành thí nghiệm nghiên cứu máu của bản thân để cứu người thôi ạ.
Vì máu của cháu có nhiều viruts lạ, nếu điều chết thành các tế bào lành mạnh, lợi dụng chức năng của tất cả các viruts được thì sau này sẽ giúp được cho rất nhiều bệnh nhân.
Và với cương vị muốn cứu người thì cháu phải nhanh chóng hoàn thành nghiên cứu dang dở này ạ"
"Có ý chí đấy Hạ Hạ"-Chu Bác Khoan
"Vậy thì bọn ta sẽ giúp con"-Phương Tử Hoa
"Nếu nghiên cứu thành công sẽ tạo được tiếng vang lớn đấy, cháu chuẩn bị tinh thần mà nổi tiếng đi haha"-Bách Giai Niên
Mộc Hạ chỉ hùa theo mọi người cười một trận, thoải mái sau nụ cười thì mọi người bắt tay vào tiếp tục tách viruts trong máu Mộc Hạ để nghiên cứu.
Cứ như thế Mộc Hạ không về nhà hay tới trường hết tuần này.
Điều này làm Hàn Phong muốn bùng nổ nhưng lại chẳng làm được gì.
Vào buổi sáng trước này cuối tuần, Mộc Hạ lê thân xác tàn tạ, tóc tai bết dính của bản thân vào nhà vệ sinh của Viện Quốc Gia mà tắm rửa.
Xong xuôi thì liền nấu bữa sáng cho mọi người, nhìn lại công trình nghiên cứu đã hoàn thành chỉ vỏn vẹn trong vòng ba ngày cuối thì liền vui mừng.
Vậy là công trình sau một năm hơn cũng đã hoàn thành thuận lợi, hôm nay là ngày thử nghiệm trên cơ thể người
Và Mộc Hạ là người tình nguyện thử thuốc, các vị sư phụ tuy rất lo lắng nhưng vì sự cương quyết của Mộc Hạ mà bèn làm theo ý của cậu.
Chuẩn bị xong xuôi tất cả mọi thứ thì Bạch Dân Minh đại diện đi vào tiêm tất cả chất lỏng trong ống nghiệm kia vào người cậu rồi rời khỏi.
Mọi người bên ngoài quan sát cậu qua lớp kinh dày, Mộc Hạ vẫn yên ổn ngủ ở trong phòng kia.
Đến nửa đêm thì cậu lên cơn co giật dữ dội, nhịp tim biến đổi liên tục.
Mọi người hốt hoảng không thôi nhưng không biết