Sáng sớm hôm sau, Mộc Hạ thức dậy sớm.
Chuẩn bị cho bản thân một bộ trang phục phù hợp và đơn giản nhất.
Sau đó, cậu qua phòng bên gõ cửa để đánh thức sư phụ mình dậy.
"Sư phụ, đã sáng rồi.
Ngài nên chuẩn bị đi rồi chúng ta cùng dùng bữa ạ"
"Được rồi, con xuống dưới sảnh ngồi đợi ta một chút.
Ta sẽ xuống ngay thôi"
Mộc Hạ nghe vậy cũng không nói gì lập tức nghe theo lời dặn dò của sư phụ mình mà quay người đi xuống sảnh.
Trong lúc đang ngồi lướt điện thoại để gửi tin nhắn chào buổi sáng cho mọi người trong nhà xong, đột nhiên trước mặt cậu xuất hiện hai người lạ.
"Chúng ta lại gặp nhau rồi"
Mộc Hạ nhìn chàng trai tóc vàng quen mắt trước mặt mà không nói gì, đứng kế bên cậu ta là một đại lão vô cùng nổi tiếng tên của ông ấy là Vinetter Sent.
"Thất lễ rồi, tôi nên giới thiệu nên của mình với cậu trước nhỉ? Tôi là Battery Danel, đây là sư phụ của tôi, ắt hẳn cậu cũng biết ông ấy"
Nghe người nọ giới thiệu xong, Mộc Hạ nhìn hai người khẽ gật đầu.
Thấy người trước mắt để ý đến mình một chút Danel nhanh chóng như đã thân quen mà ngồi xuống bên cạnh cậu.
Sư phụ của cậu lần đầu tiên thấy học trò của mình muốn gần gũi với người lạ, lại còn không che giấu nổi sự vui mừng trên khuôn mặt như vậy cũng thấy làm lạ.
Ông cũng tò mò về cậu mà lên tiếng hỏi vài điều, hiện tại Sent đang ngồi đối diện với cậu.
"Mạn phép cho ta hỏi vài câu, học trò nhỏ này không biết sư phụ của cậu là ai?"
Sent vừa dứt lời thì từ trên xầu thang truyền xuống một âm thanh quen thuộc, ông không tự chủ mà nhìn về phía đó.
Diệt Hưu cũng nhanh chóng đi tới chỗ Mộc Hạ.
"Đó là học trò cưng của tôi, ông muốn làm gì?"
"Chỉ là tôi muốn hỏi chút chuyện thôi mà ông bạn già, không ngờ nhiều năm như vậy rồi.
Hiện tại ông cũng đã nhận đồ đệ"
"Học trò cưng của tôi rất giỏi, năm nay học trò của ông e rằng bị soán ngôi rồi "
"Tôi rất mong đợi đấy Diệt Hưu "
Diệt Hưu không cho ông ta một ánh mắt nào nữa, ông nhanh chóng đưa Mộc Hạ rời đi trước con mắt phức tạp của hai thầy trò kia.
Đến một quán nhỏ ăn bữa sáng no căng bụng rồi hai người mới quay lại hội trường tổ chức cuộc thi, chủ đề của vòng này là Rực rỡ trong ánh hào quang và chìm đắm trong bóng tôi.
Khi giám khảo công bố đề thi nhiều thí sinh đã rất hoang mang.
Danel cứ nhìn Mộc Hạ, con người bí ẩn này làm cậu ta tò mò.
Chẳng biết Mộc Hạ suy nghĩ mà thấy cậu đã nhanh chóng cầm cọ lên, bảng màu vẽ hoàn toàn do ban tổ chức sắp xếp cùng một hãng ngay cả giá vẽ cũng vậy.
Nên ở đây chúng tôi dùng thực lực chứ không dùng mánh khoé.
Một lúc sau khi Mộc Hạ đã động cọ, Danel cũng bắt tay vào vẽ.
Diệt Hưu ngồi phía trên đài quan sát về phía Mộc Hạ.
Quả thực năm nay rất tam tai, đề thi mới vòng đầu đã khó nhằn vô cùng.
Thời gian đã trôi qua được một tiếng,Mộc Hạ cũng đã dừng vẽ.
Lại