----Điền Hương Quả ngượng ngùng tiếp tục công việc giặt quần áo, đun một nồi nước nóng lớn, để vào hai thùng nước rồi tới bên giếng:"Tránh ra một chút.
”“Còn có một đống đồ chưa giặt, dùng nước nóng thì khi giặt tay sẽ dễ chịu hơn.
”Thẩm Ngọc Kinh nhìn cô một cái, khuôn mặt anh tuấn có vẻ hơi khác.
“Anh là đàn ông, không cần nước nóng.
”Thấy anh không động đậy, Điền Hương Quả nhấc chân lên dùng đầu gối đẩy anh một cái, Thẩm Ngọc Kinh không phòng bị, Điền Hương Quả lại béo, thế là Điền Hương Quả chen vào một chỗ để ngồi.
Cô nâng thùng lên, sau đó đổ nước nóng vào.
“Dùng nước nóng thì anh vẫn là đàn ông đừng có nhiều quy tắc như vậy.
”Điền Hương Quả rót nước nóng xong lùi lại.
Để lại một bóng lưng tròn trịa.
Thẩm Ngọc Kinh nghiêng người nhìn theo bóng cô đang đi vào phòng bếp, đôi chân mập mạp cực kì linh hoạt nắm lấy cánh cửa, sau đó đóng sầm lại.
Anh có chút đau đầu, người này bây giờ có chút khó hiểu.
Lúc trước chỉ cần ăn uống, bây giờ lại còn kêu anh sài nước nóng giặt quần áo, lúc trước đánh con nhỏ, giờ thì ai cũng dám đánh.
Điền Hương Quả không biết Thẩm Ngọc Kinh suy nghĩ nhiều như vậy, cũng đoán được nhiều thứ như thếBây giờ Thẩm Ngọc Kinh chia cô vào Điền Hương Quả "Trước kia" và "Bây giờ".
Cô múc phần nước nóng, tắm rửa sạch sẽ cho hai đứa nhỏ, hai đứa nhỏ rất thích sạch sẽ, ngay cả khe hở ngón chân cũng phải chà trắng.
…Lão trưởng thôn ở thôn sản xuất họ Hồ, ở phía đông, cả đời nghèo khó, nhà ở rất đơn sơ, nền đất dột tứ phía,