----Cô đã mơ thấy giấc mơ giống hệt như thế này hai lần rồi, lần một là lúc sinh nhật mười tám tuổi, lần hai là lúc vừa xuyên đến đây, không ngờ hôm nay lại mơ thấy nó một lần nữa. Giấc mơ chân thật như thể nó thật sự đã xảy ra.Cảm giác khi người đàn ông đó chạm vào cô khá giống với cảm giác lúc cô ôm Thẩm Ngọc Kinh.Chẳng lẽ???Trong đầu cô hiện lên một suy nghĩ táo bạo...Cảnh trong giấc mơ là cái đêm Điền Hương Quả bỏ thuốc Thẩm Ngọc Kinh sao?Cô thử so sánh căn phòng trước mặt và căn phòng trong mơ.
Trong giấc mơ, căn phòng kia rất tối, giường rất cứng...!khoan đã, rất cứng? Chiếc giường cô đang nằm cũng rất cứng!Càng nghĩ cô càng thấy khung cảnh trong mơ trùng khớp với căn phòng này.Đêm đó, người ở cùng với Thẩm Ngọc Kinh không phải nguyên thân...Mà là cô sao!!!Điền Hương Quả giống như bị hút hết sức lực, ngã xuống giường, mồ hôi chảy dài trên má, thấm ướt cả gối.Nghĩ đến việc người đàn ông trong mộng chính là Thẩm Ngọc Kinh, nhịp tim cô không ngừng tăng tốc.Còn những chuyện chưa giải thích được, cô tin rằng thời gian tìm ra đáp án.Trời tờ mờ sáng, trong không gian truyền đến tiếng gà trống gáy, âm thanh khá lớn làm cho người ta phải tỉnh giấc.Phải dậy làm việc rồi, Điền Hương Quả mặc quần áo bước xuống giường.Cô vừa bước ra cửa, Thẩm Ngọc Kinh cũng rời giường, áo len bao bọc lấy cơ thể cường tráng của anh, ánh mắt nhìn về phía giường của Điền Hương Quả. Cô vừa gặp ác mộng à?Người đàn ông vươn tay gấp chăn của mình lại, do dự một lúc rồi gấp luôn cái chăn của