Lâm Đàm Đàm nhìn Bạch Trừng, lão hồ ly không hổ là lão hồ ly.
Cô hỏi Diệp Tiêu: “Anh đã đo thử chưa?”
Diệp Tiêu lập tức thử kiểm tra, phong hệ cấp 5.
“Oh wow” Lâm Đàm Đàm có hơi ngạc nhiên, trong tương lai, cấp 5 đã là cao thủ rồi á! Cấp 5 có thể nói là một bước ngoặt, những cấp trên đó nữa không dễ lên đâu.
Tương lai, người ta chia dị năng thành 10 cấp, cấp 10 là cao nhất, từ cấp 6 đến cấp 10 mỗi lần thăng cấp đều vô cùng khó khăn.
Lâm Đàm Đàm chà chà tay: “Tới em!” Cô đo lường hệ mộc trước, sau đó vạch hình trụ nhảy lên nhảy xuống loạn xạ, cuối cùng đưa ra kết luận “số liệu bị lỗi.”
Lâm Đàm Đàm: “…” Lỗi quái gì đây?
Diệp Tiêu cũng nhíu mày: “Em thử dị năng khác xem?”
Lâm Đàm Đàm thả ra dị năng kim hệ, kết quả vẫn là số liệu bị lỗi, thổ hệ, thủy hệ, hỏa hệ đều thế.
Lâm Đàm Đàm trừng mắt, chẳng lẽ vì cô là người xuyên không nên ngay cả cấp bậc dị năng cũng đo không ra?
Xong rồi, xong rồi, cô hơi hoảng rồi.
Diệp Tiêu và Bạch Trừng cũng không rõ tại sao, kêu hai tên thiên tài học lén Từ Thấm và Giang Hiểu Thiên đến.
Giang Hiểu Thiên liên tục kiểm tra kho số liệu trong máy, phân tích số liệu điều tra của Lâm Đàm Đàm liền hiểu ra vấn đề.
“Tiêu chuẩn phân chia cấp bậc dị năng của cái máy này là tổng hợp độ tinh khiết của năng lượng, cường độ và dao động của năng lượng, rất nhiều tham số mới cho ra kết quả…” Vẻ mặt Giang Hiểu Thiên có hơi kỳ lạ: “Độ tinh khiết gần như trăm phần trăm đối với hệ thống là đã gần max cấp, nhưng mật độ và cường độ lại chỉ khoảng cấp 4, 5, chênh lệch quá lớn, hệ thống không thể đưa ra kết luận, nên cho kết quả là số liệu bị sai.”
Mọi người đồng loạt nhìn về phía Lâm Đàm Đàm, cô gãi mặt: “Ra là thế.” Trong lòng lại thầm thở ra, không phải do lý do kỳ quái gì đó mà không đo được là OK.
Lúc trước quả thật dị năng của cô đã gần đạt cấp cao nhất, bây giờ độ tinh khiết của năng lượng rất cao cũng đúng, độ tinh khiết kỳ thực chính là hạch tâm của dị năng.
Bạch Trừng cười bảo: “Xem ra là chuyện tốt.”
Giang Hiểu Thiên ngẫm nghĩ: “Chắc vậy.”
Diệp Tiêu dặn: “Việc này không được công bố ra ngoài.” Anh lại dặn Lâm Đàm Đàm: “Ở ngoài em cũng đừng dùng máy kiểm tra.”
“Dạ, em biết rồi.” Thấy cô có vẻ hoàn toàn không quá coi trọng kết quả kiểm tra của mình, những người khác cũng không biết nên nói gì cho phải, những người có dị năng chỉ có một cảm giác: Áp lực quá.
Cảm giác có một cao thủ bên cạnh, cứ nghĩ bản thân mình khá lắm, nhưng nhìn cô ấy, ha ha, bỗng dưng cảm thấy mình mới non làm sao.
Lâm Đàm Đàm không biết sự tồn tại của cô đã gây đả kích không nhỏ cho tiểu đội này, do đó vẫn luôn không dám thả lỏng trong phương diện dị năng, rõ ràng đã dẫn trước nhiều người, nhưng họ vẫn cảm thấy mình thật bình thường.
Lâm Đàm Đàm đo dị năng xong lại trở lại chỗ đám ngỗng, ngỗng đen không rụng hết lông nhưng nó vẫn rất giận.
Để dỗ nó vui vẻ, Lâm Đàm Đàm muốn ra khỏi căn cứ tìm cho bọn nó một ít tảo và tôm tép