Hai người im lặng thật lâu.
Sau một lúc Diệp Tiêu mới lên tiếng: “Ba ruột của anh thật sự là một kẻ phản bội.”
Lâm Đàm Đàm kinh ngạc nhưng không lên tiếng, vẫn tiếp tục im lặng nghe anh nói.
Yên lặng một lúc, Diệp Tiêu lại tiếp: “Ông ấy là một quân nhân, rất xuất sắc, rất tài giỏi, từ trước khi năm tuổi, ông ấy luôn là thần tượng của anh.”
Nhưng sau khi anh lên năm, mọi thứ đã thay đổi.
Chuyện xưa nói thì đơn giản, thân là một quân nhân xuất sắc, người chồng được giao một nhiệm vụ rất quan trọng.
Mục tiêu là một gã buôn ma túy, lần đó có liên kết với quân cảnh, là lúc thu võng của một kế hoạch khổng lồ.
Không biết tin tức rò ra từ đâu, một gã đàn ông thần bí đã đưa tin đe dọa, kèm theo tin tức còn có băng ghi hình người vợ bị bắt cóc.
Người chồng rất yêu vợ, lúc nhìn thấy băng ghi hình đã lập tức nổi điên lên, nhưng vì trong thư có viết nếu để lộ chuyện này, vợ ông sẽ chết.
Biết trong đội mình chắc chắn có kẻ làm phản, người chồng không dám mạo hiểm, chỉ đi một mình.
Ông ấy đã có chuẩn bị, muốn đưa vợ đào thoát nhưng khi ông chạm được đến người vợ xinh đẹp, yếu đuối, người chồng lại bị ngáng chân.
Thì ra vợ ông không hề bị bắt cóc, bà vốn là người của đối phương.
Có lẽ không nên nói vậy, thật ra thân phận của bà vốn trong sạch, nếu không sẽ không thể vượt qua thẩm tra chính trị để kết hôn với quân nhân.
Nhưng bà xuất thân nghèo khó, được sự giúp đỡ của một người hảo tâm mới có thể đến trường.
Khi bà học đại học, bà ngoại ruột- người thân duy nhất của người vợ bị bệnh nặng, cũng dựa vào người hảo tâm đó mới có tiền để làm phẩu thuật, giữ được tính mạng.
Người vợ thề phải báo đáp người hảo tâm, lúc bà ngoại lâm chung còn yêu cầu người vợ thật thà kia phải dùng linh hồn của bà ngoại để thề, nếu người vợ không báo đáp, bà ngoại sẽ trọn đời không được siêu sinh.
Thật ra lúc đó, người vợ đã yêu đương với chồng tương lai, mà bà và bà ngoại của bà cũng đã bị người hảo tâm tẩy não.
Người hảo tâm đã giúp đỡ họ chính là một thành viên trong tập đoàn buôn lậu thuốc phiện.
Cục diện nhìn như phức tạp, thật ra hao phí rất ít, chỉ là mánh khóe tung lưới của tập đoàn nọ, khi một người bị họ nhìn trúng bắt đầu hữu dụng thì sẽ mang lại lợi ích rất lớn.
Người vợ không hề biết mình đã rơi vào tròng, mãi đến khi nhiệm vụ này khởi động, người hảo tâm đã tìm đến bà.
Thật ra người vợ chẳng biết gì cả, ít nhất là không biết tất cả các mặt, tuy cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng người đó đã nói với bà, chỉ cần giữ chân người chồng một ngày là được.
Chỉ cần bà làm được điều đó, ân tình coi như trả xong.
Người vợ thật sự rất yêu chồng của bà, nhưng bà yêu bà ngoại một tay nuôi nấng mình hơn, để bà ngoại có thể ngủ yên, người vợ cuối cùng đã đồng ý.
Người chồng bị bắt vốn không có ảnh hướng quá nhiều đến đợt hành động nà.
Vì sợ bất trắc, ông còn giao vị trí đội trưởng của mình cho đội phó, nhưng khi đối thủ bày ra khuôn mặt hung ác, hành hạ vợ ông đến không còn hình người, ông chỉ có thể chảy nước mắt cắn răng phục tùng.
Người chồng đã đưa ra một mệnh lệnh chí mạng, lấy lý do mình đã bị phát hiện, ra lệnh cho toàn đội hành động chậm hơn dự kiến mười phút.
Đối thủ đã bắt người chồng hạ lệnh cho đồng đội đi đến chỗ có bẫy, ông không chịu.
Bắt ông lùi giờ hành động lại một tiếng, ông cũng không chịu, cuối cùng đối phương đã nhượng bộ,