Xuyên Đến Mạt Thế Bảo Vệ Anh

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Diệp Tiêu hơi kinh ngạc, sau đó cười nói: “Dùng gạch và gỗ để xây phòng càng dễ hơn, nhưng chất lượng sinh hoạt quá kém, chuyện này không thể qua loa được. Những việc có thể dùng nhân lực để giải quyết đều không phải chuyện đáng lo, anh cứ làm thoải mái, công trình này tôi giao hết cho anh, cần gì thì cứ mạnh dạn nói.”

Kỹ thư thủ lĩnh, bây giờ là Kỹ sư trưởng cả người chấn động, không còn lo lắng gì nữa, liên tục cam đoan mình sẽ hoàn thành tốt việc được giao.

Sau khi nhóm người rời đi, Lâm Đàm Đàm nhìn Diệp Tiêu: “Những việc có thể dùng nhân lực để giải quyết đều không phải chuyện đáng lo? Anh định thuê nhiều người đến đây làm? Lấy công việc làm cứu trợ nuôi sống càng nhiều người à? Chúng ta chỉ có 100 tấn lương thực, đủ tiêu mấy ngày đây?” dien. dan LQD

Hôm nay tuy rằng cửa lớn đã mở nhưng không phải tất cả mọi người đều ra ngoài kiếm ăn, vẫn còn một số người không có năng lực cạnh tranh, hơn nữa những người ra ngoài cũng chưa chắc có thể tìm được đồ ăn.

Diệp Tiêu híp mắt cười nói: “Nào có lấy công việc thay cứu trợ khoa trương vậy chứ, chỉ là trong căn cứ người nhiều sức lớn, để không thì phí, cho họ đến đây có thể giúp xây ngôi nhà tương lai của chúng ta, cớ sao lại không làm?”

Anh dùng chút tâm cơ, quả nhiên Lâm


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện