Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Làm việc thiện mới tích đức 1


trước sau

Dưới gốc cây hòe lớn.

Mười đội trưởng do lý chính chỉ định đứng ngay bên cạnh ông.

Các thành viên trong đội được lựa chọn lần lượt theo độ tuổi và bối phận, hầu hết người được chọn đều là thúc thúc, bá bá, đường huynh đệ, những người có cùng huyết thống với mình. Thật ra, trong thôn cũng chỉ có bấy nhiêu người, vòng một vòng, trên cơ bản ai ai cũng có quan hệ huyết thống, chỉ có điều là xa hay gần mà thôi.

Cuối cùng cũng đến lượt Triệu Tam Ngưu, hắn ghi nhớ rất rõ lời dặn dò của Trình Loan Loan. Hắn chỉ mới mười bốn tuổi, tất cả những người mà hắn chọn đều dưới hai mươi tuổi, hơn nữa không ai họ Triệu.

Triệu Đại Vượng sắp tức chết rồi, hắn ta năm nay mười lăm tuổi, lớn hơn Tam Ngưu một tuổi, hắn tưởng rằng Tam Ngưu nhất định sẽ chọn hắn làm đội viên, kết quả là từng người từng người một được gọi tên, nhưng không gọi tên hắn.

"Khụ khụ khụ!"

Triệu Đại Vương cố gắng ám chỉ.

Triệu lão thái thái nhéo tai hắn: "Tiểu tử ngươi đang làm gì thế hả, Tam Ngưu thích chọn ai thì chọn, ngươi xía vô làm cái gì vậy?"

Tôn thị giật giật khóe miệng: "Tam Ngưu này cũng thật là, nhà lão Triệu chúng ta nhiều người như vậy, nhị thúc, tam thúc của nó, còn có Đại Vượng, Nhị Vượng đều không thể đi tuần sao? Tại sao hắn lại chọn nhiều người khác họ như vậy?"

"Ngươi muốn gây sự hả!" Triệu lão thái thái tức giận trừng mắt nhìn nàng ta: "Bữa sáng trong nhà còn chưa nấu, ngươi về nhóm lửa hấp vài cái bánh cao lương đi."

Tôn thị nghiến chặt răng.

Nàng ta nói không đúng hay sao, mẹ chồng lúc nào cũng thiên vị đại phòng, chờ nàng ta sinh được nhi tử rồi, để xem mẹ chồng có còn thiên vị nữa hay không.

1

Nàng ta bất bình tức giận bỏ đi.

Sau khi Triệu Tam Ngưu chọn xong mười người thì chững lại, hắn là người chọn đội viên cuối cùng cho nên các lựa chọn cũng đã rất hẹp rồi.

Hắn nghe thấy Triệu Đại Vượng ho dữ dội, đành phải mở miệng: "Người thứ mười một, Triệu Đại Vượng."

Đại Vượng ca không phải trưởng bối, vì vậy không tính là vi phạm lời dặn của nương.

Hắn tiếp tục tìm kiếm trong đám người, nhưng nhìn tới nhìn lui, tất cả đều là trưởng bối Triệu gia, những người đó mỗi lần nhìn thấy hắn đều trêu ghẹo cười đùa, muốn để những người này ngoan ngoãn làm tổ viên của hắn, nghe hắn phân công, ngẫm lại là chuyện không có khả năng.

Nhưng thật sự bây giờ không tìm ra người để chọn, Triệu Nhị Vượng mới mười một tuổi không thể để cho hắn đi tuần được.

Ngay lúc này, Trương Đại Cương từ trong
đám người đi ra, hắn nói: "Tam Ngưu, ngươi chọn ta đi, ta vẫn có thể đánh nhau."

Trương Đại Cương mới hơn mười hai tuổi, tuổi tác vẫn còn rất nhỏ, hắn chủ động đứng ra, Triệu Tam Ngưu không cần suy nghĩ đã định từ chối.

Lập tức, hắn nghĩ đến câu nói Trương Đại Cương đã nói hai ngày trước, hắn nói hắn tận mắt nhìn thấy Trương quả phụ và Triệu Phú Quý chui vào rừng... thế rửa sạch hiềm nghi cho nương.

Triệu Tam Ngưu gật đầu: "Được, người thứ mười hai, Trương Đại Cương."

Đến lúc này, tất cả các thành viên trong đội xem như đã chọn xong.

Lý chính sợ có người không phục mà nói ra những lời khó nghe, liền cảnh cáo: "Đội tuần tra sẽ còn tiếp tục mở rộng, đội viên nào biểu hiện tốt sẽ được thăng lên làm đội trưởng, những người khác cũng có cơ hội tham gia vào đội tuần tra. Được rồi, tan họp!"

Người trong thôn lần lượt giải tán.

Triệu Tam Ngưu ngẩng mặt lên, nhìn Trình Loan Loan: "Nương, con đã trở thành đội trưởng rồi đó, ha ha ha."

Triệu Tứ Đản hâm mộ nói: "Tam ca, huynh lợi hại thật đó."

Trình Loan Loan vỗ vai của hắn, nói: "Lý chính vì tin tưởng con nên mới đề bạt con. Con phải cố gắng làm việc, không để cha con mất mặt biết chưa?"

Triệu Tam Ngưu lập tức thẳng lưng: "Con biết rồi!"

Trình Loan Loan lúc này mới nhìn về phía Triệu Nhị Cẩu, dịu dàng nói: "Hình như con gầy đi một chút, không sao, nương sẽ nấu đồ ngon cho con ăn."

Triệu Nhị Cẩu mặc y phục mới cảm thấy vô cùng không thoải mái.

Bộ y phục cũ đầy miếng vá của hắn đã bị cành cây trên núi đá cào rách trong quá trình nhiều lần lên núi tìm nguồn nước, huyện lệnh đại nhân vung tay lên làm cho mỗi người họ có một bộ y phục mới, y phục này không phải làm bằng vải thô, sờ vào rất mềm mại.

Hắn mở miệng nói: "Để con nhờ đại tẩu sửa bộ y phục này lại một chút cho nương mặc."

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện