Đuôi lông mày vô thức nhếch lên, khuôn miệng kéo lên một đường cong nhẹ.
Nguyễn Gia đã nhìn thấy một tia giảo hoạt trong ánh cười của Phạm Hiểu Linh.
A… nàng ta muốn trốn học? Lý do đưa ra cũng thật sự rất đầy đủ, có tình có lý nhưng thời gian hẹn đi học lại thì chưa từng nói ra.
Nàng thật sự muốn biết mục đích thật sự của người này là gì, có thật là đã quên hết rồi hay không?
Nguyễn Gia chậm rãi chắp tay trước mặt, khẽ cúi người rồi nói:
- Tiểu sinh họ Nguyễn tên Gia, tự Trí Viễn, năm nay 20 tuổi, hiện giờ cũng may mắn khoa khảo được danh tú tài.
Nếu Phạm cô nương không chê, hàng ngày có thể qua nhà ta học tập.
Tiểu sinh vừa lúc có người học cùng lại cũng có thể dạy chữ cho Phạm cô nương nếu thật sự cô nương đã quên hết phải bắt đầu vỡ lòng lại.
Sư phụ cũng có thể dành thời gian nhiều hơn chỉ bảo cho lớp sư muội sắp tới tham gia thi khảo khóa.
Hiểu Linh ngây người khó hiểu nhìn Nguyễn Gia.
Nàng ta đầu có bệnh? Một tú tài không lo học hành đèn sách để thi Hương, thi Hội, thi Đình lại ở đây muốn kèm một kẻ một chữ bẻ đôi cũng không biết như cô? Nàng ta rảnh sao, hay muốn bỏ học về làm thầy đồ? Hiểu Linh trước kia rất thích đọc những tích cũ về các ông Nghè nên cũng biết phần nào về chế độ khoa cử.
Không phải ai đi học cũng có thể được tham gia cả ba kỳ thi đó.
Người được khắc tên lên bia Tiến sĩ ở Quốc Tử Giám để đời đời con cháu biết đến là vinh dự không chỉ của một gia đình mà là của cả dòng họ, cả làng cả Tổng ấy.
Không biết nơi này lệ thi có như sách cô đọc về lịch sử đất nước cô không.
Thi Hương gồm bốn kỳ thi được tổ chức ở các tỉnh, các trấn lớn.
Qua được kỳ thứ nhất mới có thể thi kỳ thứ hai.
Người nào qua được cả bốn kỳ ấy mới trở thành cử nhân và có thể được bổ nhiệm làm quan.
Người chỉ thi qua ba kỳ chính là Tú tài.
Số thí sinh tham gia thi Hương một lần có thể lên đến hàng nghìn nhưng số lấy đỗ chỉ có mấy chục tú tài, đến khi lấy cử nhân số lượng lại càng thêm ít ỏi.
Nhiều người học cả đời cũng không thi qua nổi bốn kỳ đó để trở thành cử nhân chứ đừng nói gì đến giấc mơ thi Hội, thi Đình.
Đến thi Hội chỉ có người đỗ cử nhân mới có thể tham gia cũng phải trải qua bốn kỳ.
Trúng tuyển cả ở bốn kỳ mới là đỗ Hội và có tư cách tham gia thi Đình.
Để rồi cuối cùng chúng ta mới có thể trong hàng vạn người dự thi chọn ra ba người giỏi nhất Trạng Nguyên, Bảng nhãn, Thám hoa và các vị tham gia thi Đình còn lại được chia ra học vị Tiến sĩ, đồng Tiến sĩ.
Với cái nhìn của Hiểu Linh, việc có thể tham gia thi Đình đó thật sự phải là những nhân tài kiệt xuất nhất của cả nước.
Người tầm thường như cô dù phấn đấu cả đời cũng không thể mong tới.
Càng đừng nói đến các vị Trạng Nguyên đại danh đỉnh đỉnh trong lịch sử trải dài hàng nghìn năm của đất nước cô khiến Hiểu Linh hâm mộ đến thế nào.
Không sai… trong khi bạn cùng tuổi hâm mộ ca sĩ nọ, diễn viên kia thì Hiểu Linh lại say mê đọc những câu chuyện về Thần đồng Trạng nguyên Nguyễn Hiền đỗ năm 13 tuổi, cùng năm đó có bảng nhãn Lê Văn Hưu 18 tuổi, Thám hoa