Tiểu Đông đang cúi đầu chợt nghe câu nói của thê chủ thì ngẩng phắt lên vui mừng hỏi lại:
- Thật..
thật sự có thể sao? Thê chủ.
Ta có thể có con sao?
Hiểu Linh nghe lời nói của Tiểu Đông mà xót xa.
Huynh ấy làm sao vậy? Cô đã nói rất rõ chưa muốn hắn mang thai là vì tuổi tác cũng mới gần 20, tính toán ở thời đại cô vẫn còn học tập, còn nhiều thứ phải hưởng thụ.
Cô muốn cố gắng vài năm để có thể đưa Tiểu Đông đi đây đi đó mở mang tầm mắt rồi mới ổn định sinh con đẻ cái.
Nhưng Hiểu Linh lại quên mất, Tiểu Đông là người nơi này.
Đứa con với nam nhân vô cùng quan trọng.
Hiểu Linh đáp:
- Đương nhiên là có thể.
Huynh thời gian này điều dưỡng cũng khỏe mạnh hơn trước nhiều lắm.
Ta tin lúc mang thai sinh nở sẽ không làm khó huynh.
Nhưng Tiểu Đông..
ta không biết như thế nào mới có thể khiến huynh mang thai…
Tiểu Đông sửng sốt nhìn thê chủ.
Ngài ấy không biết sao? Nhưng thê chủ học rộng hiểu nhiều như vậy…
Ánh mắt không thể tin của Tiểu Đông làm Hiểu Linh có chút chột dạ.
Cô không thể đảo lộn nhân sinh quan của huynh ấy bằng cách nói nơi cô sống nữ nhân mang thai a… mà thật sự cô cũng không biết nơi này nam nhân rốt cuộc làm sao có thể sinh nở? Cô cũng không dám hỏi Trần bá mẫu chuyện này.
Hiểu Linh sờ sờ mũi, ngượng ngùng đáp:
- Ta… thì ở nơi ta sống, khi chuẩn bị lập gia đình thì mẫu phụ mới chỉ cho con cái nên thế nào để mang thai sinh con.
Ta còn chưa kết hôn nên không biết cũng rất bình thường đi.
Tiểu Đông ồ lên một tiếng.
Đúng nha.
Thê chủ ở nơi kia chưa từng kết hôn thì làm sao biết bí quyết để khiến nam nhân mang thai chứ.
Chơi bời một chút thì có thể, nhưng để nam nhân mang thai sẽ cần công phu hơn.
Tiểu Đông ngượng ngùng cúi đầu, nhỏ giọng đáp:
- Thực ra..
cũng không có gì.
Để ta có thể mang thai… thê chủ chỉ cần để tiểu đệ của ta bên trong ngài một đêm liền được.
Ta… cũng chỉ nghe phụ thân nói như vậy..
còn cũng không biết phải giải thích với ngài thế nào.
Hiểu Linh nghe thấy vậy thì lâm vào trầm tư suy nghĩ..
Khi cùng với Tiểu Đông, cô rõ ràng thấy huynh ấy xuất tinh..
Nói như vậy trứng vẫn do nữ nhân sản xuất.
Hiểu Linh lớn mật đoán rằng khi tinh tử đi vào tử cung của nữ nhân kết hợp với trứng sẽ một lần nữa di chuyển trở ra.
Và bằng một con đường nào đó thông qua sự kết hợp của hai người một đêm, trứng được thụ tinh sẽ chuyển giao đến thân thể nam nhân làm tổ và dựng dục sinh mệnh.
Nếu như vậy… Hiểu Linh hỏi:
- Vậy khi sinh nở thì sao? Đứa trẻ ra đời như thế nào?
Tiểu Đông đỏ mặt cúi gằm xuống, lí nhí đáp:
- Qua… qua đường phía sau.
Nơi đó của nam nhân co giãn rất lớn.
Hiểu Linh ồ lên một tiếng rồi nhìn dáng vẻ quẫn bách của Tiểu Đông lại không nhịn được trêu chọc hắn.
Cô ghé sát tai Tiểu Đông thổi nhẹ rồi mập mờ nói:
- Vậy… tối nay để ta xem kỹ một chút nơi đứa nhỏ ra đời nha…
Tiểu Đông bị thê chủ trêu chọc ngượng đỏ cả người nhưng lại chẳng thể phản ứng.
Hắn còn có chút chờ mong đêm nay được cùng nàng.
Nhưng khi Hiểu Linh định cắn vành tai hắn thì Tiểu Đông không nhịn được nữa đứng phắt dậy cùng con