Buổi trò chuyện cùng thầy Chu diễn ra rất lâu.
Bà cũng dặn đi dặn lại Hiểu Linh nếu chưa thể chắc chắn những điều mình nghĩ thì không nên để người thứ ba biết nàng có tấm bản đồ này.
Rất có thể đó là họa diệt môn.
Hiểu Linh đương nhiên biết tầm quan trọng của tấm bản đồ nên cất giữ vô cùng kỹ càng.
Thầy Chu cũng đưa cho Hiểu Linh thêm mười cuốn sách khác để cô đọc.
Lần này chủ đề mở rộng hơn một chút khi có cả một số cuốn tạp văn mà theo thầy Chu có thể giúp ích cho cô.
Hiểu Linh cũng không thắc mắc gì, bà ấy đưa gì cô liền nhận lấy.
Thời gian nói chuyện với Chu Thanh An khiến cô biết được con người này học vấn rất sâu rộng, chỉ là đôi khi nghiêng quá nhiều vào học thuật mà ít áp dụng cho thực tế.
Khi Chu Thanh An nhìn thấy việc Hiểu Linh làm thì vô cùng nhiệt tình giúp đỡ và ủng hộ.
Hiểu Linh cất số sách mới vào một bên rồi lại một mình vào xem tình hình những bịch nấm.
Lần trước cô có chút thất vọng khi những bịch nấm từ bào tử phát triển chậm hơn so với gốc nấm có sẵn.
Bình thường trong kỹ thuật trồng nấm cô biết, nấm bào tử còn phải được nuôi cấy một thời gian để lớn hơn một chút gọi là meo nấm mới được đem ra gieo trồng.
Cô thì lấy trực tiếp nấm bào tử nên hẳn là chậm nhiều.
Thời gian ủ tối cái kia chừng một tháng thì nuôi bằng bào tử này chắc phải hai tháng.
Lần này xem kỹ, nấm đã ra rất nhiều..
Ân..
tuy lâu hơn nhưng năng suất cao hơn, cũng đáng.
Hơn nữa xét về lâu dài, phương pháp này giúp Phạm gia chủ động mọi lúc trong cung cấp giống.
Cô rời nhà nấm thì thấy Tiểu Đông và Lập Hạ lại đang ngồi thêu ở cửa nhà dưới.
Cô tới gần, tự rót cho mình ly nước rồi nói:
- Ngày mai ta lên trấn gặp Hà gia chủ bàn chuyện về nấm.
Huynh đệ hai người có chuyện gì cần lên trấn không thì đi cùng ta.
Hai huynh đệ nhìn nhau một cái.
Hôm qua bọn hắn còn định lúc nào rảnh lên trấn một chút bán đi số khăn thêu này thì hôm nay Hiểu Linh đã có ý đi, thật là trùng hợp.
Tiểu Đông nói:
- Ta định lên trấn bán đi số khăn thêu này.
Ngày mai ta đi cùng ngài.
Hiểu Linh gật đầu nhưng cũng không quên dặn dò:
- Mọi người rảnh rảnh thêu thì được, đừng cố.
Nhà ta nay cũng đủ ăn đủ mặc, công việc cũng bận rộn cả ngày, tối cũng nên nghỉ sớm.
Không được thêu đêm, biết chưa.
Lập Hạ đáp:
- Bọn đệ không thêu đêm.
Cũng chỉ là mấy ngày nay mùa màng đã giản mới có chút thời gian thêu này nọ cho đỡ quên tay nghề mà thôi.
Hiểu Linh chợt nhớ ra đàn gà cũng đến tuổi đẻ trứng nên quay sang Tiểu Đông:
- Huynh xem làm vài cái ổ gà đi.
Gà cũng sắp đến tuổi đẻ trứng rồi.
Làm ổ trước để tránh sau này tụi nó đẻ lang lại mệt lắm.
Truyện Sủng
Tiểu Đông vâng dạ rồi cũng nói:
- Hai con heo đón về trộm vía lớn nhanh như thổi.
Ta giống như thấy chúng khác ngày một vậy.
Lập Hạ cũng hớn hở góp chuyện:
- Đàn vịt con cũng vậy.
Nhìn thật sự quá thích mắt.
Hiểu Linh khẽ cười trêu ghẹo:
- Chỉ cần chịu khó chăm sóc, cho chúng ăn no đủ