Hiểu Linh ngủ trưa dậy tính uống chén trà xanh rồi đọc sách thì chợt nhận ra mấy đồ cô mua cho Lập Hạ, Tiểu Hàn và nhạc phụ đều chưa đưa nên định đi xuống dưới nhà.
Bất chợt cô nghe thấy tiếng Tiểu Đông trêu ghẹo Lập Hạ:
- Đệ a..
cũng 9 tuổi.
Còn ở lại với chúng ta vài năm liền được gả đi rồi.
Có khi bây giờ thê chủ đã bắt đầu cân nhắc nhà vợ cho đệ rồi nha.
Lần trước ta thấy nàng ấy chú ý mấy đứa bé gái tới nhà chúng ta lắm.
Giọng Lập Hạ ngượng ngùng:
- Đông ca đừng nói bừa.
Ta mới không gả.
Tỷ tỷ thương ta sẽ không bắt gả ta đâu.
Lưu thị cũng góp lời:
- Có khi dân làng ngoài kia nhiều người ngấp nghé Lập Hạ nhà chúng ta nha.
Còn nhỏ nhưng đã biết nấu ăn, lo đâu ra đấy chuyện trong nhà.
Vài năm nữa sợ là ông tơ bà mối đạp gãy cửa Phạm gia mất.
Lập Hạ dở khóc dở cười:
- Lưu thúc… người chọc con nữa.
Ngay cả Tiểu Hàn cũng góp vui.
Gương mặt đứa nhỏ nghiêm túc cực kỳ kéo tay Lập Hạ nói:
- Ca..
tỷ tỷ có từng nói với ca nếu thích ai phải để tỷ xem trước không? Tỷ tỷ nói với ta vậy đó.
Ca có người yêu thích nhớ nói tỷ tỷ xem nha.
Hiểu Linh nghe thấy mấy lời này thì thật sự không nhịn được cười.
Hôm đó cô trêu chọc Tiểu Hàn nói sẽ tìm tiểu thê chủ cho đứa nhỏ, nếu đệ ấy có người yêu thích thì phải nói cho cô biết nha.
Không ngờ tiểu đệ của cô nhớ rõ từng lời, giờ còn truyền đạt lại cho Lập Hạ nữa.
Cô hắng giọng, cười cười bước vào:
- Mọi người đang nói chuyện gì vui vẻ vậy?
Lập Hạ vừa nhìn thấy Hiểu Linh thì như tìm được cứu tinh vội đi đến núp sau tay cô:
- Tỷ tỷ.
Mọi người trêu chọc ta.
Hiểu Linh đập đập nhẹ tay Lập Hạ đáp:
- Có ta ở đây.
Mọi người trêu chọc gì nói ta nghe, ta phân xử cho đệ.
Lập Hạ nghe Hiểu Linh nói vậy càng ngượng ngùng vùi đầu vào tay cô nhưng vẫn không quên cáo trạng:
- Mọi người cứ trêu ta kêu mấy năm nữa tỷ tỷ sẽ gả ta ra ngoài.
Ta không muốn gả đâu.
Hiểu Linh nghiêm túc đáp:
- Không gả thì không gả….
Ta kiếm thê chủ, bắt dâu về cho đệ.
Đệ thích ai, nói ta một tiếng, nếu người đó ta thấy được sẽ bằng mọi cách bắt về cho đệ làm áp trại phu nhân.
Mọi người vốn có chút ngưng trọng khi Hiểu Linh nói câu đầu.
Nhưng ngay sau đó cười xòa khi biết cô cũng gia nhập hội những người trêu chọc Lập Hạ.
Tiểu Đông cười ra nước mắt lại bắt đầu:
- Ai nha..
đệ là sướng nhất nha.
Thật sự được tỷ tỷ đệ sủng lên đến trời.
Bắt áp trại phu nhân về cho đệ ấm giường luôn mà.
Lập Hạ dậm chân:
- Tỷ tỷ cũng trêu đùa ta..
Hiểu Linh cười vang khi nhìn gương mặt khả ái của đệ đệ đỏ bừng nhưng cố tỏ ra giận dữ.
Cô không nhịn được đưa tay véo má gương mặt đang xụ xuống, chảy dài của Lập Hạ.
Cười đủ, cô nhẹ nói:
- Tỷ nói sự thật.
Nếu đệ không muốn gả, ta sẽ không gả đệ đi.
Còn nếu đệ có người yêu thích thì cũng nên nói trước với ta để ta nhìn xem người đó thế nào.
Ta không dám chắc con mắt nhìn người của bản thân hoàn toàn chính xác, nhưng có một số tính cách, phẩm chất khó lòng dấu diếm được.
Thêm vài tuổi nữa, chuyện đệ rung động với ai