Cơm vừa dọn xong, Hiểu Linh đã nghe tiếng Tiểu Hàn ríu rít ngoài cửa:
- Tỷ tỷ, tỷ phu, Lưu thúc… ta đã về.
Hiểu Linh cười cười:
- Ây nha… con mèo nhỏ mũi thật thính. Cơm vừa dọn ra đã trở về rồi.
Tiểu Hàn giận dỗi đứng dậm chân:
- Tỷ tỷ.
Hiểu Linh cười vang:
- Thôi không chọc đệ nữa. Vào ăn cơm thôi,
Cả nhà quây quần bên mâm cơm. Hôm nay thức ăn rất phong phú: canh bầu, cải cúc luộc, đậu đũa xào, cá kho, lòng xào dưa và lòng luộc. Lương thực
chính thì có cơm khoai và bánh ngô hấp. Bánh ngô vẫn được để trong lồng
từ nãy để giữ độ ấm và mềm. Vì thế bánh sẽ được giải quyết trước. Hiểu
Linh rất tự nhiên chia một bát một phần lòng xào dưa để ăn kèm với bánh
ngô trước. Bánh ngô còn nóng mềm, thơm nhẹ chấm cùng nước xào và ăn cùng lòng dai dai. Mọi người đều ăn đến hồ hởi. Giải quyết mỗi người hai cái bánh ngô bằng bàn tay cũng đã lửng dạ. Hiểu Linh nhắc:
- Mọi người ăn cơm đi. Ăn bánh no lại không ăn được cơm nữa. Bánh còn tới
chiều ăn cũng được. Nào. Nhanh ăn thử món lòng luộc đi. Xem tay nghề
Tiểu Đông thế nào?
Hiểu Linh cười cười gắp một miếng lòng chấm
vào bát nước mắm đầy ớt cô chuẩn bị riêng, bỏ vào miệng. Miếng lòng luộc vừa tới, bên ngoài trắng nõn, ăn giòn giòn kèm nước mắm cay thực miễn
chê. Đây là món cô rất thích, thỉnh thoảng về nhà vòi ba mẹ nấu cho ăn.
Không phải cô không nấu được, chỉ là ăn cùng gia đình vẫn khác hơn
nhiều. Cả nhà cũng ăn thử. Lưu thị hơi ngạc nhiên khi lòng luộc lại giòn trong khi chỗ lòng xào kia ông ăn vẫn thấy độ dai của nó:
- Hiểu Linh, tại sao cùng là lòng mà lòng luộc lại giòn còn món kia lại dai dai vậy?
Hiểu Linh cười đáp:
- Là do tùy từng đoạn lòng, nhạc phụ ạ. Đoạn ta lấy để luộc là đoạn lòng nhỏ phía trên, càng về phía dưới lòng sẽ càng to ra và càng dai hơn. Hơn
nữa để luộc được giòn và trắng cần có một số thủ thuật nho nhỏ nữa.
Lưu thị gật gù:
- Ra là vậy. Thịt một con lợn cũng có chỗ nọ chỗ kia, lòng cũng thế. Tính ra thì ăn lòng ngon như vậy, lại rất kinh tế.
- Đúng vậy. Chỉ là cách sơ chế của nó không phải ai cũng biết. Nhưng lòng một
tháng cũng chỉ nên ăn đôi ba lần, ăn nhiều không tốt cho người già lắm.
Hiểu Linh đáp. Tuy cô thích ăn lòng, nhưng luôn hạn chế ăn. Vì lòng có khá
nhiều cholesterol dễ gây béo phì ở trẻ em và tắc mạch ở người già. Tuy
nhiên cô cũng không sợ mấy người nhà cô bị béo phì, chỉ mong dưỡng cho
họ béo béo trắng trắng là được rồi.
Khi nãy cô ra vườn hái ớt đã cực kỳ sung sướng thấy một cây ớt đỏ rực, loại ớt to quả, cay xè nhưng
rất thơm mà trước đây nhà cô hay trồng. Tuy chỉ cần một quả là đủ, nhưng Hiểu Linh vẫn không kìm lòng được hái năm sáu quả vào nhà rồi dầm cho
bát nước mắm mình chuẩn bị rực lửa ớt. Nhưng nhìn mọi người ăn, cũng may cả nhà chỉ có Tiểu Hàn còn nhỏ nên không ăn được ớt, còn lại ai cũng
suýt xoa vì cay và mồ hôi thì đầy đầu. Thứ cho cô tội quá phấn khích.
Nhìn mấy quả ớt trên bàn, bất giác cô nói:
- Bây giờ mà có mấy củ măng tươi mà muối ớt thì ngon hết xảy.
Tiểu Đông đang ăn nghe vậy, hỏi lại:
- Thê chủ muốn muối măng chua sao, ta chưa từng nghe qua..
Hiểu Linh nghĩ nghĩ một lát:
- Chưa từng nghe qua? Ta cũng định thử làm một ít xem sao. Nhưng cái