Đoàn nhà gái đi tới ồn ào trước cổng khiến Lưu Minh bất an siết chặt bàn tay Vân Sương.
Vân Sương khẽ cười cũng nắm chặt bàn tay đệ đệ:
- Rốt cuộc cũng tới rồi.
Một lát có người truyền lời, ta sẽ đi cùng đệ lên nhà.
Không phải lo lắng.
Lưu Minh khẽ mím môi:
- Đệ chỉ là có chút hồi hộp.
Trong đầu hắn phút chốc hiện lên hình ảnh tuấn lãng, vững chãi của Bán Hạ trong lễ ăn hỏi thì đôi má đỏ bừng.
Ánh mắt nàng ấy nhìn hắn thưởng thức nhưng cũng rất thanh minh.
Hắn gả cho nàng hẳn là sẽ ân ái một đời.
Tiếng gõ cửa vang lên.
Giọng nữ nhân nghiêm túc:
- Ta tới đón tân lang lên nhà làm lễ gia tiên.
Phiền mở cửa.
Cửa dưới nhà chưa từng khóa, nhưng phép lịch sự kia khiến ai cũng phải hài lòng.
Vân Sương khoai thai đứng dậy mở cửa.
Là Bán Hạ.
Hắn gật đầu chào hỏi rồi nhường đường cho nàng đi vào.
Cửa vừa mở, ánh nhìn của Lưu Minh mới thoáng thấy bóng dáng ấy đã vội vã cúi đầu.
Hai tay bỗng chốc có chút thừa thãi, không biết nên để đi đâu.
Đột nhiên, một bàn tay mở ra trước mặt hắn:
- Ta đến đón huynh lên nhà.
Lưu Minh như u mê, đặt tay mình vào bàn tay to lớn ấy.
Ánh mắt không nhịn được nhìn lên gương mặt cười như không cười đó.
Đột nhiên cảm thấy bản thân hình như sai rồi, sao lại cầm tay nàng như vậy, Lưu Minh tính rụt tay lại thì phút chốc bị nắm chặt.
Bán Hạ dường như không có chuyện gì chỉ khẽ nói:
- Đi thôi.
- Dạ.
Bán Hạ đi trước, tay nắm chặt tay tiểu phu lang ngại ngùng phía sau.
Chỉ có Vân Sương đứng lại khẽ cười.
Xem ra ở đây không có việc gì của hắn rồi.
Nhà trên một bên là Trần bá mẫu và Trần bá phụ, bên kia là Lưu thị đang ngồi trầu nước.
Hiểu Linh đứng phía sau lúc châm trà, khi thêm trầu góp chuyện.
Tiếng bước chân ngày một gần khiến mấy trưởng bối đều nhìn ra cửa.
Trần bá phụ vui vẻ:
- Tân lang hôm nay thật xinh đẹp.
Con gái ta thật có phước cưới được Tiểu Minh về.
Lưu thị miệng cười như hoa nhưng vẫn không quên khách sáo lại dăm câu:
- Đứa nhỏ này còn nhiều thiếu sót, Lý huynh về sau còn phải chỉ bảo nhiều a…
Hiểu Linh đứng bên cạnh chỉ biết cười.
Thật tình, rõ ràng quan hệ hai nhà rất thân thiết nhưng trong hoàn cảnh như vậy vẫn phải có những câu nói khách sáo thật quá mệt.
Tuy nói Lưu Minh là con nuôi của Lưu thị thì chỉ cần thắp nhang cho bàn thờ Nguyễn gia là được.
Nhưng dù sao đây là nhà chính Phạm gia, việc làm như vậy thật sự có chút không nể mặt chủ nhà nên khi làm lễ Bán Hạ cùng Lưu Minh đều lên hương cả hai ban thờ.
Lễ thành, Trần bá mẫu mở lời:
- Giờ lành cũng tới.
Nhà gái có cơi trầu bầu rượu xin phép nhà trai được đưa chú rể về để làm lễ với gia tiên bên kia.
Lễ bạc tâm thành, mong nhà trai nhận cho.
Lưu thị đứng dậy đỡ lấy cơi trầu, bình rượu rồi đưa lại cho Hiểu Linh phía sau đặt lên bàn thờ Nguyễn gia.
Ông đáp lời:
- Lễ này nhà trai chúng tôi xin nhận.
Từ nay về sau, Lưu Minh là con cháu Trần gia, mong ông bà coi nó như con mà dạy dỗ.
Lời qua lời lại cho phải phép xong, Trần bá mẫu dẫn đầu đi ra trước, Trần bá phụ theo sau rồi đến đôi